Chương trước
Chương sau
Thời điểmTề Tư Mục về đến nhà, chính là đối mặt với cơn cuồng giận của Tề gia.
Nhiều như vậy năm, ả lần đầu tiên nhìn thấy bà nội cư nhiên tùy tay ném đồ vật này kia, hơn nữa không có gì do dự liền cho anh trai một cái tát, chỉ vào hắn rất đau lòng mà nói: "Tề gia chỉ có một người nối dõi là cháu, cháu thế nào còn không cố gắng, vụ làm ăn lớn như vậy, nói không có là không có, cư nhiên ngay cả một chút nguyên nhân cũng không tìm ra, về sau, ta làm sao có thể yên tâm giao Tề thị cho cháu chứ!"
Thanh âm của Lâm Âm Ái bi thương mà đau lòng, đau đớn vì đứa cháu đích tôn duy nhất không có tiền đồ.
Không ai dám tiến lên thay Tề Tư Gia cầu tình, cái chính là Ngô Niệm mẹ của hắn có thể thấy được chuyện này quá lớn rồi, bằng không bà nội sẽ không bao giờ mắng giận với đứa cháu trai bảo bối này.
"Mẹ, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?" Tề Tư Mục lén lút đứng bên cạnh mẹ mình, nhỏ giọng hỏi.
"Tề thị cùng Thân thị có một hợp đồng lớn, bà nội vì khảo nghiệm anh cả con, đem vụ làm ăn quan trọng như vậy giao cho anh cả con, chính là tới thời điểm ký kết, đối phương cư nhiên không đồng ý hợp tác nữa, không có nguyên nhân gì, anh của con lấy không ra nguyên nhân, không công làm cho công ty tổn thất gần ngàn vạn, làm cho hiện tại ban giám đốc đối với anh trai con cực kỳ bất mãn." Ngô niệm nhỏ giọng nói với Tề Tư Mục , còn không quên liếc mắt nhìn tình hình bên cạnh.
Tề Tư Mục nghe xong, có chút đăm chiêu mà suy nghĩ, trong mắt lóe biến hoá kỳ lạ.
"Bà nội, bà đừng tức giận, cháu cảm thấy chuyện này khẳng định không có đơn giản như vậy đâu, nhất định là có người sau lưng giâth giây, chỉ cần tìm được kẻ giật giây này, hết thảy mọi vấn đề đều có thể giải quyết rồi." Ả đi ra phía trước, vô cùng thân thiết kéo cánh tay Lâm Âm Ái.
"Cháu, con nha đầu này, biết cái gì? Đừng làm trở ngại bà giáo dục anh trai cháu, nó từ nhỏ ở nước ngoài lớn lên, tốn nhiều tiền như vậy để cho nó học hành, chính là trở lại công ty, không có một việc nào có thể làm cho bà có thể được an ủi, nếu chị cả cháu ở đây, bà làm sao phải khổ tâm như vậy chứ? ." Nói xong, thanh âm của bà ta hình như có một tia nghẹn ngào, Tề Tư Di đi rồi, mọi chuyện bà đều phải quản , có thể không mệt sao?
"Bà nội, theo cháu thấy, việc này khẳng định là Hứa Ân Tịch giật dây đó." Tề Tư Mục tức giận trả lời, cho dù không phải cô làm ả cũng muốn nói là cô làm.
"Tư Mục, vì cái gì cháu lại nói như vậy?" Lần này, đổi lại những người khác sốt ruột .
"Bà nội, bà ngẫm lại đi, Thân thị là công ty lớn như vậy, như thế nào có thể đổi mặt là có thể đổi được, nhất định là có người ở giữa gây thị phi, đàn bà có thể làm cho Thân Tử Duệ trúng gió , cũng chỉ có con tiện nhân kia thôi." Mối hận mất một ngón tay của ả, ả không thể không báo.
"Nó có thể có mị lực lớn như vậy sao?" Ngô Niệm đi lên, bất an hỏi , ngay cả Tề Tư Gia cũng nghi ngờ, vị tỷ tỷ trong truyền thuyết này của hắn, trừ bỏ trước đây có bộ mặt đáng thương như mèo ra, hắn đã hoàn toàn không có ấn tượng . .
"Đừng quên, lúc trước chính là tiện nhân này cướp mất vị trí con dâu của Thân Thị từ tay cháu." Cứ việc ả đối Thân Tử Duệ đã muốn không còn cái loại ham muốn mãnh liêt giữ lấy, nhưng chỉ cần tưởng tượng đến Hứa Ân Tịch có được cái gì mà ả từng có, ả như trước vẫn vô cùng phẫn hận.
"Nếu thật sự là cái con tiện nhân kia làm, con nhất định sẽ khiến nó không được sống tốt." Lần này đổi thành Ngô Niệm nghiến răng nghiến lợi, Hứa Ân Tịch hại hai đứa con gái của bà, bây giờ còn đến hại đứa con trai bảo bối của bà, đúng là đại thù phải báo.
Thấy Lâm Âm Ái không có ra tiếng, nhíu chặt lông mi, bà ta càng thêm đích không kiêng nể gì, "Mẹ, con Hứa Ân Tịch này chính là trở về trả thù Tề gia chúng ta đấy, nó đây là muốn thay mẹ nó cùng nó báo lại những ủy khuất trước đây phải gánh chịu, hiện tại cháu gái yêu, cháu đích tôn của mẹ, một đã chết, một đứa mất một ngón tay , hiện tại đến phiên cháu trai của mẹ, kế tiếp khẳng định chính là chúng ta, sau đó là cả Tề thị, nếu chúng ta không phản kích, khẳng định sẽ có càng nhiều chuyện nữa."
Lâm Âm Ái vuốt nhẫn kim cương trên tay, hận không thể hung hăng địa bóp nát.
"Bà nội, muốn đối con tiện nhân Hứa Ân Tịch này, trước phải đối phó với người thân của nó, mẹ nó nằm ở trên giường bệnh phải chết không được sống, nhưng là nó còn có bà ngoại, đem bà ngoại nó trói lại, chúng bắt con tiện nhân kia phải làm gì nó nhất định phải làm đó!" Tề Tư Mục oán hận nói, đến lúc đó, ả phải chặt một bàn tay của Hứa Ân Tịch bù lại một ngón tay của ả.
"Chủ ý của Tư Mục cũng không sai, có con bài Tần Phương này, vô luận là làm ăn với Thân thị, vẫn là chuyện gì khác, đều có thể kết thúc hết phiền toái." Rất nhiều chuyện, nên đến lúc kết thúc rồi, trên mặt Lâm Âm Ái trong nháy mắt lộ ra một tia thương cảm, một màn như vậy, sao có thể xuất hiện trong mắt một người đàn bà độc ác lạnh lùng như vậy chứ?
-----------------
Quý tiếp theo mục tiêu tuyên truyền của Hoa Đằng vẫn là Ân Tịch, cho dù là điện ảnh, bài hát, hay là quyền phát ngôn, đều là tuyên truyền chủ đạo của Hoa Đằng, Ân Tịch cũng trở thành minh tinh toàn năng mới của giới nghệ sĩ.
Đương nhiên, bên trong công ty không thể tránh khỏi những ánh mắt hâm mộ cũng như đố kị, đặc biệt là những nghệ sĩ mà bị Ân Tịch "đạp" xuống. Khi mà Ân Tịch đối mặt với ánh mắt của Niếp Thanh, tự nhiên cô lại nhận ra có chút gì đó không đúng, không phải là ảo giác chứ?
Nhân viên chậm rãi tán đi, Niếp Thanh gọi Ân Tịch, trên mặt mang theo nụ cười hữu hảo, khiến cô thất thần.
"Cô, tìm tôi có chuyện gì không?" Ân Tịch có chút kinh ngạc nhìn về phía cô ta.
"Nếu có thể được, tôi muốn mời cô tới dự buổi lễ thành hôn của tôi vào tháng sau." Niếp Thanh lại cho cô một nụ cười thản nhiên, giống như từ trước tới nay bọn họ chưa từng có thù hận vậy.
"Cô . . . . Cô sẽ kết hôn?" Là do cô chậm chạp phản ứng sao? Hình như không phải, tin tức này quá chấn động, cho tới bây giờ đều không có người nào nói với cô là cô ấy sẽ kết hôn, điều làm cho Ân Tịch ngoài ý muốn chính là, người nói cho cô biết vẫn chính là Niếp Thanh cô ta.
"Rất kinh ngạc, phải không?" Trong mắt Niếp Thanh đã không còn sự tinh ranh cùng đố kị trước kia, nhiều hơn là thong dong cùng bình tĩnh, "Kỳ thật tôi cũng không nghĩ tới tôi có thể kết hôn nhanh như vậy, đã trải qua nhiều chuyện như vậy, tôi phát hiện ra bên cạnh tôi vẫn còn có người dõi theo, cho nên tôi không muốn tiếp tục bỏ lỡ nữa."
Niếp Thanh nói xong những lời này, có chút vui vẻ mỉm cười, sau đó lại nói: “Còn nữa, có phải cô cảm thấy rất lạ vì sao tôi lại nói những lời này với cô đúng không, kỳ thật tôi cũng không biết, có lẽ là tôi không hề đố kị cô đi. Khi ở bên Pháp kia, những ngày đó tôi thực đố kị cô, bởi vì Tử Duệ chưa từng bao giờ vì một người đàn bà mà lo lắng như vậy, nhưng giây phút mà cô ngã xuống, anh ta vội vã như vậy, tôi biết tôi đã bại dưới tay cô. Cũng may, tôi tỉnh ngộ sớm, không có tiếp tục mắc thêm lỗi lầm gì nữa”
"Cám ơn cô đã chân thành nói với tôi những điều này." Ân Tịch hữu hảo cười nói, giờ khắc này, cô cảm thấy Niếp Thanh vô cùng tốt đẹp, ánh mắt rất chân thành, nụ cười đối với cô cũng rất chân thành.
"Những vụ bê bối của cô vĩnh viễn đều có người thu dọn giúp cô, đối với cô tôi không giống vậy, đã trả qua một lần, lúc sau tôi biết được, đàn bà nên biết thỏa mãn là gì, nếu như tôi không trân trọng, có lẽ là ngay cả một người đàn ông thiệt tình đối tốt với tôi cũng sẽ mất đi." Cô ta vẫn mỉm cười, cười đến vui vẻ nở rộ, rất đẹp, rất hạnh phúc.
"Có thể tìm được một nửa của mình, so với bất kỳ cái gì cũng đều quý giá, chúc cô hạnh phúc." Ân Tịch vươn tay, tỏ vẻ hữu hảo. Niếp Thanh vươn tay, mỉm cười nhìn cô, thì ra là bạn bè so với là kẻ thù vẫn hạnh phúc hơn.
"Chuyện của cô tôi cũng hiểu biết một chút, là người đứng ngoài cuộc, tôi hy vọng cô có thể đối mặt với tình cảm của chính mình, còn có, đề phòng Tề Tư Mục một chút." Nói đến Tề Tư Mục, tình cảm phức tạp trong lòng Niếp Thanh lại dâng lên, người đàn bà này khiến cô đau đớn và hận đến chết.
"Cám ơn!" Ân Tịch lịch sự cười đáp lại.
Hai vị hoa đán của Hoa Đằng lần đầu tiên bắt tay giảng hòa, nhìn nhau mỉm cười!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.