“Ân Tịch, đứng dậy ăn chút gì đó đi, bằng không như vậy cậu sẽ suy sụp mất.” Hạ Vũ cầm chút điểm tâm mà cô mới mua đưa cho Ân Tịch, nhiều ít gì cô ấy cũng phải ăn một chút, một ngày một đêm quỳ ở đây, với thời tiết như thế này, cô ấy làm sao có thể tiếp tục bám trụ nữa chứ?
“Những gì mình đã hứa, nhất định mình sẽ làm được.”
“Cậu có thể quỳ, nhưng mà cậu phải ăn một chút đi.” Hạ Vũ nhìn thấy cô gái so với cô còn cố chấp hơn, muốn trực tiếp bóp miệng của cô, đem đồ ăn mà đổ vào.
“Mình không đói!” Ân Tịch quyết liệt nói lại, những chuyện cô hứa nhất định cô phải làm được, phải làm thật tốt nữa, nếu như cô ăn xong mấy thứ này rồi mới quỳ tiếp, như vậy có ý nghĩa gì chứ, như vậy hôm sau người Trữ gia tới làm sao có thể để cho cô bái tế chứ?
Ăn xong rồi quỳ căn bản không tính là trừng phạt.
Tất cả điểm tâm đều bày ra trước mặt Ân Tịch, chậm rãi mất đi độ ấm, trời càng lúc càng tối đen, cả mộ viên tĩnh lặng đến mức có thể dọa chết người, một trận gió lạnh thổi qua, tựa như khủng bố, Hạ Vũ nhịn không được dựng cả tóc gáy.
“Ân Tịch . . . .” Hạ Vũ nhỏ giọng kêu.
Ân Tịch đau lòng nhìn Hạ Vũ, miễn cưỡng nở một nụ cười, “Cậu về nghỉ ngơi trước đi, mình không sao đâu.”
“Không, mình sẽ không bỏ mặc cậu ở đây.” Hạ Vũ theo bản năng từ chối Ân Tịch, bảo cô hiện tại bỏ mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-giau-mat/1299002/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.