Chương trước
Chương sau
Cô từ từ hướng phía hắn đi tới, tay nhỏ bé rất nhanh nắm lại rồi rất nhanh lại buông ra.
“Cô giống như rất sợ hãi?” Thanh âm của hắn vang lên, nháy mắt đó tựa như có thể nhìn thấu cô, “Uống một hớp rượu, bình ổn thần kinh một chút.”
Hắn đem một ly rượu đỏ đến trước mặt của cô, nhẹ nhàng mà cười.
“Cám ơn!” Cô giơ tay nhận lấy ly rượu, nhưng chỉ là cầm lấy, thế nhưng cô lại phát hiện ra bàn tay đang cầm ly rượu kịch liệt run rẩy.
Tay của hắn nhẹ nhàng đỡ lấy, “Tôi còn chưa có ăn cô, không cần phải khẩn trương như vậy.”
Hắn ác ý cười xấu xa, ở trước mặt cô lại càng không kiêng nể, tựa hồ hắn rất vui sướng khi thấy cô căng thẳng, sợ hãi, bở vì chỉ có cô như vậy, hắn mới có cảm giác chinh phục được cô gái này.
“Thân tiên sinh, cám ơn!” Cô còn muốn nói gì đó nhưng mãi chỉ nặn ra được hai chữ cám ơn, nói xong, cô lại cảm thấy bản thân mình sao lại ăn nói vụng về như vậy.
“Tôi sẽ chấp nhận lời cám ơn của cô, uống nó đi.” Thanh âm của hắn rất hờ hững, trong trẻo, lạnh lùng cũng không cho phép kẻ khác cự tuyệt.
Cô nhìn về phía hắn, phát hiện ra hắn cũng đang nhìn mình, ánh mắt đối diện nhau, lại lần nữa khiến cô muốn chạy trốn, chợt cúi đầu, đem toàn bộ ly rượu đỏ uống vào trong bụng.
Uống xong, cô xoay mặt đi không nhìn hắn nữa, mà là nhìn đến bầu trời xanh trong bên ngoài của sổ, loại màu xanh trong veo này khiến cho cô có chút thương cảm, cộng thêm tác dụng của ly rượu, ưu thương đột nhiên dâng trào, khiến cho cô càng thêm trầm mặc.
Hắn chăm chú nhìn ánh mắt ưu thương nhìn ngoài cửa sổ của cô, một luồng lại một luồng ánh sáng trời chiều vàng óng khúc xạ trên bề mặt thủy tinh, chiếu rọi vào sợi tóc của cô, thân thể cô, cô ở dưới những tia sáng gãy vụn ấy, tựa như một nàng tiên không vướng bụi trần, ánh mắt có chút ưu thương khiến cho hắn phải si ngốc nhìn.
Bất kỳ người phụ nữ nào khi ở chung với hắn, không hề có một khắc nào không hao tổn tâm trí để lấy lòng hắn, chỉ muốn hắn vui vẻ cùng thỏa mãn. Mà cô lúc này, hoảng hốt lui về thế giới của chính mình, ưu thương của cô do đâu mà có? Hắn lại có chút tò mò, trừ Tề Tư Mục ra, hắn cư nhiên lại tò mò với cô gái này.
Cư nhiên hắn không thể khống chế được bản thân mình, từ từ hướng phía cô đi tới, ngồi ở bên cạnh cô, trong khoảng cách gang tấc chăm chú ngắm cô, hắn mới phát hiện ra da của cô so với ở xa còn sáng ngời hơn, rượu đỏ khiến cho cô có một vẻ đẹp rất đặc biệt.
Cánh môi anh đào thẹn thùng ấp áp của cô khiến hắn muốn chiếm đoạt, nhìn vào đôi mắt lạnh lùng của hắn, cô lại có thể phát hiện ra một tia dịu dàng khác thường, phát hiện này khiến cho tim cô có chút loạn nhịp.
“Không cần phải nhìn tôi như vậy, nếu không tôi sẽ không khống chế được bản thân đâu.” Hắn đối diện ánh mắt cô, bất kỳ động tác vô thức nào trong lúc này của cô, đặc biệt là khi quay đầu lại, mang theo mùi thơm như có như không trên người, kích thích giác quan của hắn, khiến cho ánh mắt nóng bỏng của hắn càng thêm nhạy cảm.
Cô cụp mắt xuống, hành động này cũng vô thức rơi vào ánh mắt nhạy cảm của hắn, lấy lại tinh thần, hốt hoảng quay đầu, nhưng là vẫn bị hắn bắt được ánh mắt ngây ngốc kia, cũng không thể kiềm chế nổi nữa, hắn kéo thân thể của cô qua.
“Thân tiên sinh, đây là trên máy bay!” Không khỏi căng thẳng, khiến cho lời nói của cô có chút không tập trung.
“Ở trên máy bay? Ý cô muốn nói cho tôi biết là ở trên máy bay là không thể sao?” Đầu của hắn lướt qua vai của cô, ở bên tai cô nhẹ giọng nói nhỏ.
Đáng chết, lời của cô là có ý gì? Cô vẫn còn nghi ngờ, thậm chính bản thân cô nói ra như vậy hắn mới ngộ ra, ở trước mặt hắn, cô tựa như vĩnh vễn ở vị trí cảnh giác đề phòng.
Hắn nhẹ nhàng thở một hơi, khiến cho thân thể càng thêm nóng lên, tay của hắn không tự chủ tìm tới nơi đẫy đà của cô, một lần lại lột lần.
Ân Tịch theo bản năng nín thở, khiến cho thân thể bình tĩnh, thanh thản lại, mà tay của hắn lại không nguyện ý tha cho cô, càng thêm loạn trên người của cô.
Mắt hắn chậm rãi quan sát vẻ mặt của cô, đôi mắt của cô trong veo như nước, nụ hôn của hắn vô thức đi xuống, từ lông mày thẳng tận đến môi của cô, hắn cẩn thận đi vào, nhẹ nhàng cạy ra đầu lưỡi linh hoạt vòng vào hàm răng hút lấy ngọt ngào của cô.
Dịu dàng bất ngờ của hắn khiến cho cô mất đi ý thức, thậm chí ngay cả ý nghĩ cự tuyệt cũng đã bay biến.
“Ưm!” Cô nhẹ giọng kêu ra tiếng.
Nghe được khích lệ của cô, hắn càng thêm ngang ngược, nụ hôn của hắn cũng biến thành bá đạo, từ môi trượt xuống cổ của cô, ở trên xương quai xanh của cô chậm rãi cắn, khiến cho cô không cách nào hít thở, thân thể nhạy cảm dưới thế công lúc dịu dàng lúc bá đạo của hắn từ từ mềm rũ xuống.
Tay của hắn từ từ trượt xuống. . . .
Tay của hắn từ từ trượt xuống, thậm chí còn luồn vào trong quần của cô, nhẹ nhàng trêu chọc, mà dưới những tia nắng phản xạ của ánh mặt trời tựa như cô càng trở lên mềm mại, Ân Tịch vô thức cong người . . . . .
Hắn cũng không có ý định buông tha cô, ngược lại càng thêm kích thích tay hắn loạn hơn, dọc theo nội y của cô, tay hắn từ từ đi lên đi lên nữa.
Nụ hôn của hắn trượt xuống hướng tới nơi mềm mại trắng hồng của cô, đầu lưỡi nhẹ nhàng trêu chọc xung quanh nó, hoặc liếm, hoặc cắn nhẹ.
“Ưm!” Cô mất tự nhiên ưm ra một tiếng, cô muốn đẩy hắn ra, lại phát hiện mình mềm yếu đến vô lực.
“Cở quần áo trên người tôi xuống!” Thanh âm của hắn trầm thấp nặng nề, ngẩng đầu lên nhìn cô, hắn thực sự muốn cắn nuốt cô.
Tay của cô dừng ở giữa không trung, có nên cởi áo của hắn ra hay không? Cô do dự, cô vẫn còn bồi hồi, mặc dù cô đã chuẩn bị tất cả để hy sinh, nhưng thời điểm thực sự đến, cô lại không thể ức chế được ý nghĩ muốn cự tuyệt.
Hắn nhìn ra sự do dự của cô, hắn ghét nhất là thời khắc mấu chốt cô lại vĩnh viễn không phối hợp, ngón tay của hắn trượt tới nơi nhạy cảm của cô, bắt đầu xoa nắn.
“A, không cần!” hắn làm cô đau, đột nhiên hắn khiến cô ứng phó không kịp, cánh tay đang dừng ở giữa không trung vô thức mà mà bám chặt vào bờ vai của hắn.
“Nói cho tôi biết, cô có muốn hay không?” Miệng hắn gặm vành tai cô, đây là lần đầu tiên hắn kiên nhẫn như vậy mà tìm hiểu một người phụ nữ, lần đầu tiên cho phép một người đàn bà có nhiều thời gian do dự như vậy.
“Không, không!” Cô dùng sức lắc đầu, tóc như là bông tuyết phiêu tán, vô thức vương trước ngực cô, trên mặt hắn.
Hắn dùng sức hít lấy mùi thơm trên tóc cô, có một mùi vị thật khác thường, tim chợt loạn nhịp, nhưng chỉ là lóe lên, lửa nóng trong mắt lại tăng gấp bội.
“Thân thể của cô vĩnh viễn thành thực hơn, phụ nữ nên thành thực! Đặc biệt là đàn bà của tôi.” Ngón tay của hắn một đường trượt vào thân thể của cô, từ từ khiến cho cô có thể cảm nhận được sự tồn tại của hắn.
“A!” thanh âm tựa như đau đớn mà cũng như hưởng thụ từ trong cổ họng cô phát ra.
“Cô còn muốn nhiều hơn, là như vậy sao?” Lời của hắn như một mũi dao đâm vào đáy lòng cô, lực trên cổ tay từ từ tăng lên.
“Ưm!” Tay cô vô thức bám chặt lên vai hắn, hắn có thể nhạy cảm phát hiện được khát vọng của cô, bởi vậy động tác trên tay càng nhanh hơn, bụng dưới căng cứng cũng càng khiến hắn phải đè nén.
“Lớn hơn một chút nữa, tôi muốn nghe thanh âm của cô!” Hắn cảm nhận được thân thể của cô đang mềm đi, đang chậm rãi ham muốn, hắn không nhịn được mà muốn khám phá cô nhiều hơn.
“Cầu xin anh, cầu xin anh.” Thanh âm của cô không khỏi nghẹn ngào.
“Không chịu được? Cầu xin tôi cho cô, đúng không?” Không có khống chế, động tác càng thêm mau lẹ.
“Không xin anh đừng như vậy, xin anh hãy ra ngoài.” Cô khó khăn biểu đạt ý nghĩ của mình.
Động tác trên tay hắn đột nhiên dừng lại, chưa từng có người phụ nữ nào dưới tình huống đã ướt át như vậy mà cầu xin hắn dừng lại, hơn nữa không cần hắn.
Người đàn bà này chẳng lẽ không phải là đàn bà sao? Đến thời điểm như vậy mà còn có thể nói ra lời cự tuyệt?
“Cô nên rõ ràng thân phận của mình!” Ngữ khí của hắn đột nhiên trở nên lãnh đạm, trong mắt dần chuyển thành lửa giận.
“Thật xin lỗi, cho tôi chút thời gian!” Trong tình huống này, dưới hoàn cảnh như vậy, nếu như thân thể cô có thể sung sướng, thì cô cảm thấy mình thấp hèn biết bao, tựa như trở thành nô lệ tình dục của hắn vậy, mà cô còn chưa có chuẩn bị xong tâm lý.
“Đừng khiêu chiến sự nhẫn nại của tôi, không nên chạm tới điểm mâu chốt của tôi, đây là lần thứ nhất, nếu có lần sau, hậu quả như thế nào cô sẽ không đoán trước được đâu, bởi vì thời điểm người đàn ông trở lên điên cuồng thì họ không thể biết được mình đang làm gì đâu.” Hắn nhìn thẳng vào cô, hung hăn cắn một cái trên môi cô, “Đừng quên, trò chơi của chúng ta chỉ vừa mới bắt đầu thôi.”
Có chút đau đớn lại có chút mơ hồ.
Cô lại lần nữa cắn chặt môi của mình, cũng không có nói lời nào, từ từ xoay nặt, ít nhất hiện tại, cô còn chưa có học được làm thế nào để phối hợp đàn ông, như thế nào để hưởng thụ vui sướng với một người đàn ông mà cô không yêu.
Cùng với người mình không thương, cô chỉ từng có một lần, chính là sai lầm, mà đêm đó để lại cho cô một lỗi sợ hãi nhưng không khỏi có một phần chờ mong, mà sau đó, ngoài sợ cô cũng chỉ còn có sợ hãi.
Mà người đàn ông trước mắt này, cũng chỉ cho cô cảm giác giống như vậy, trừ khủng hoảng cũng chỉ là hoảng sợ.
Thân Tử Duệ đi về phía quầy bar trong máy bay, một thân thon dài ngồi trên ghế, tự mình rốt một ly rượu, giống như chỉ có như vậy, hắn mới có thể không chú ý tới cô, cũng chỉ có như vậy hắn mới có thể đè nén dục hỏa trong người.
Nhìn bóng lưng của hắn, thậm chí cô có một tia đau lòng, cô sợ tình cảm này xuất hiện, chỉ có thể tiếp tục trốn tránh, không dám chú ý nữa.
Đúng vậy cuộc chơi của bọn họ chỉ vừa mới bắt đầu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.