Ngày thứ hai khi Hứa Bội Dung trở về Tề gia, Lâm Âm Ái liền phân phó chị Lâm. Nói bà ta muốn ăn canh gà thuốc bắc do Hứa Bội Dung nấu, phải là tự tay cô làm.
Hứa Bội Dung buông Ân Tịch vừa mới bú no xuống, chị Lâm liền tới, tư thái không chút hèn mọn.
“Hứa Bội Dung, phu nhân nói, cho cô tự mình đi nấu thuốc bắc, cũng đừng có lãng phí sự tán dương của phu nhân đối với cô.”
“Vâng, tôi lập tức làm ngay.” Nói xong Hứa Bội Dung vội vã chạy đến nhà bếp.
Thuốc bắc chỉ cần dùng đúng nguyên liệu và vừa lửa, hương vị sẽ rất ngon, ba giờ sau, Hứa Bội Dung lấy ra một ít canh ở trongg bát nhẹ nhàng nhấp một ngụm, khóe miệng lộ ra ý cười. Giây lát lại bi thương.
Còn ở trong cữ như cô, đến Tề gia này, vì để cho mình có nhiều sữa, mỗi ngày đều phải uống thuốc lá, canh gà là thứ mà cô nghĩ cũng không dám nghĩ đến, trong lòng lại thấy Ân Tịch đáng thương, làm mẹ mà không thể cho nó uống một chút gì tốt hơn một chút.
“Phu nhân đã muốn chờ không nổi nữa, nhanh đưa canh thuốc bưng lên cho phu nhân .” Chị Lâm lại một bên không ngừng thúc giục.
Bội Dung rất cẩn thận bưng bát, nhẹ nhàng mà đi, sợ sẽ có sơ xuất gì.
“Làm chuyện gì cũng chậm chạp quá đấy, về sau cô ở Tề gia làm việc như thế nào, người của Tề gia chân tay đều phải nhanh nhẹn, về sau làm việc tốc độ nhanh lên, đừng có lười nhác.” Lâm Âm Ái cau mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-giau-mat/1298924/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.