- Anh định nghe lời 1 ông già tâm thần mà đổ lỗi tội hãm hại ba anh lên người em à? - Khuynh Thi nhăn mày.
- Chính cô ta là kẻ hãm hại ba anh!! Anh định bỏ qua dễ dàng vậy ư?
Thiên Nham nhìn Cẩm Đào mà lên tiếng:
- Cô đi theo tôi! Mọi chuyện vẫn chưa xong đâu!
Cẩm Đào gạt phắt tay Thiên Nham ra:
- Anh định đưa tôi đi đâu??
- Tính sổ tiếp? Đại loại vậy? Cô nghĩ tội đó tôi bỏ qua dễ dàng chỉ vì lời nói của ông già bị bệnh tâm thần đó ư?
- BỐP!!!
Không gian tĩnh lặng lạ thường. Tiếng tát đó mạnh và sức vang lớn giữa lối hành lang bệnh viện trống vắng. Trong sự sững sờ của những con người ở đó.
Cẩm Đào đã tát Thiên Nham 1 cú đau điếng mà chính cô cũng không thể nào ngờ tới.
Khuynh Thi quá sốc lập tức tới cạnh Thiên Nham vừa suýt xoa hỏi vừa hét lên:
- Cô...làm gì thế hả? Hôm nay cô muốn chết saoooo??
Thiên Nham ôm chiếc má đau rát của mình, chưa thoát khỏi cơn ngạc nhiên này.
Lần đầu tiên....cô tát anh.
Cẩm Đào như chết nghẹt đi giữa cơn đau ở lồng ngực vì anh đã quá đa nghi cô tới mất cả lí trí.
Cô cũng có giới hạn và lòng tự trọng của 1 người con gái. Nhưng sự việc hôm nay, Thiên Nham kết tội cô hãm hại ba anh vô căn cứ đã vượt quá sự chịu đựng của cô.
Cẩm Đào trong lúc mất kiểm soát đã gào lên. Và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-doc-quyen/2707257/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.