Thời tiết dần chuyển lạnh, rất nhiều gia đình thường dân ở kinh thành cũng bắt đầu chuẩn bị may quần áo mùa Thu, quý phủ của Vương Thượng Thư đương nhiên cũng thế, Vương Chính Trạch hôm nay hiếm hoi được một ngày nghỉ, nhưng hắn không ngủ nướng, mà vẫn dậy sớm luyện chữ như mọi ngày, sau đó trở về dùng bữa sáng.
Tiền di nương đã chuẩn bị thức ăn xong từ lâu, cháo nấu từ loại gạo mới năm nay, ngọt ngào đậm vị, bánh bao nhân thị vỏ mỏng nhân nhiều, cắn một miếng là nếm được vị thịt tươi ngon trong miệng, mấy món dưa muốn ăn kèm cũng hợp khẩu vị, vtc rất vừa lòng, liên tục gật gù.
So với hồi mới gả vào đây thì Tiền di nương trông gầy gò hơn nhiều, quần áo may mới may lúc thành thân mà bây giờ mặc lên người lại có vẻ quá cỡ.
Nàng ta thấy biểu cảm trên mặt Vương Chính Trạch rất vừa lòng, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, nói: “Đại nhân, ngài muốn ăn thêm một bát cháo nữa không?”Vtc lại nói: “Không thể ăn nhiều, no tám phần là đủ rồi.
”Có lẽ vì sắp nhập thu, nên mấy ngày nay trời thường đổ mưa, vừa mới ăn bữa sáng xong, thì bên ngoài liền có mưa phùn rơi lất phất, Vương Chính Trạch ngồi dựa lên ghế thái sự đặt tựa bên cửa sổ, tay cầm một quyển sách, hai mắt lim dim buồn ngủ, hoàng đế mới trở về được một tháng lại chạy ra ngoài giải sầu tiếp, khiến cho đống công vụ vốn đã nhiều, nay càng tăng thêm.
Thêm vào đó, Vương Chính Trạch mới thăng chức gần đây, đương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-de-vuong/3817582/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.