Những tên truy đuổi vượt lên đi song song với xe của họ, tiếng đạn bắn vang lên như không có chỗ hở.
Hàn Tán Cẩm rút súng từ vạt áo, tay đặt sẵn lên công tắc cửa kính.
"Ơ?" Đột nhiên hắn hoảng hốt khi nhìn thấy Bạch Thi Tinh mặt trắng bệnh như người mất hồn, mắt chằm chằm nhìn vào thứ mà hắn đang cầm trên tay.
Một vài viên đạn xuyên qua lớp sắt cửa xe, in trên ghế ngồi một vài vết lõm.
Nếu gặp phải chuyện này, người bình thường đã sớm ngất từ lâu rồi, nói gì một khẩu súng thật đặt ở ngay trước mặt.
Hàn Tán Cẩm có chút lúng túng, hắn cất vội khẩu súng lại vào trong túi áo, mò mẫm ở dưới ghế ngồi một con dao găm để thay thế.
Lúc mà Tạ Minh Thành nhận được cuộc gọi của Mạn Châu Sa Hoàng, tình cờ cậu ta lại đang giúp việc cho Hàn Tán Cẩm ở công ty.
Thế nên hắn cũng ít nhiều nghe được nội dung cuộc trò chuyện, bởi đang chán nên mới dò dẫm xin theo.
Khi nhờ Tạ Minh Thành thì Mạn Châu Sa Hoàng chẳng nói gì cả, đến khi Hàn Tán Cẩm bám theo thì anh đặc cách dành cho hắn một câu.
"Nếu Thi Tịnh lúc về đến chỗ tôi dù là một vết thương lớn nhỏ hay tổn thất tinh thần, xác định kết hôn với chó đi là vừa."
Ý là sẽ đánh hắn đến không nhận ra mặt mũi, con chó nhìn thấy cũng tưởng là đồng bọn.
Đương nhiên, Hàn Tán Cẩm sợ đến xanh xao mặt mũi, thưa vâng gọi dạ.
Bạch Thi Tịnh thấy hắn lấy dao thì càng thêm rối rắm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-dai-nhan-ngung-bat-nat/514550/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.