"Tiểu công chúa! Lại gặp mặt nhau nữa rồi!"
Hàn Tán Cẩm cười lên khà khà, chộp lấy tay của Bạch Thi tịnh mà lắc lên lắc xuống.
"Ơ, cậu là… Không, Hàn tổng." Bạch Thi Tịnh đang nói dở thì ngắt lại, vội vàng sửa danh xưng.
"Không không, cứ gọi tôi là A Cẩm. Ha ha ha! Chỉ những ai thân thiết thì tôi mới cho gọi như vậy đó. Vốn dĩ tôi nhỏ tuổi hơn cậu mà."
A Cẩm… Không quen. Nghe giọng thật ngứa đòn. Méc Mạn Châu Sa Hoàng.
"Cẩm tiên sinh, tôi có thể được nghe một chút lời giải thích cho tình huống hiện tại được không?"
"À…" Hàn Tán Cẩm chẳng để tâm nhiều tới vấn đề danh xưng, bởi vì vốn tích cách của hắn rất thoải mái: "Chẳng có chuyện gì to tát lắm đâu, chỉ là một nhóm tội phạm thuộc một tổ chức ngầm đang truy lùng cậu thôi mà. Ha ha ha!"
"…" Vâng, nó nhỏ thiệt.
Thấy vẻ mặt của Bạch Thi Tịnh rất chán đời nhìn hắn, Hàn Tán Cẩm khụ lên một cái, cố gắng bày ra biểu cảm nghiêm túc mà nói.
"Cậu biết Mạn Châu Sa Hoàng là một người có tiền rồi phải không?"
Bạch Thi Tịnh gật đầu: "Ừ."
Hàn Tán Cẩm: "Không những có tiền, mà là có rất rất nhiều tiền."
Bạch Thi Tịnh hơi ngẩn ra một lúc song vẫn gật đầu phụ họa theo: "Ừ?"
Hàn Tán Cẩm vung vẩy tay tỏ vẻ mình rất thông cảm: "Cậu đã hiểu vì sao mình bị chúng để ý chưa?"
Cậu như được làm cho sáng tỏ, vỗ tay vào nhau.
"Ồ, chúng là muốn bắt cóc tống tiền. Vì tin đồn tôi là tình nhân của Mạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-dai-nhan-ngung-bat-nat/514548/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.