Bạch Thi Tịnh chần chừ, song vẫn tiếp nhận cuộc gọi.
"Vâng. Xin chào?"
"Xin cho hỏi ngài có phải là Bạch Thi Tịnh không?" Một giọng nói nam trầm thấp, lạnh nhạt vang lên, không hề mang bất cứ âm sắc tình cảm gì, cứng nhắc như máy móc.
Cậu hơi lo lắng trong lòng, hỏi lại.
"Đúng rồi. Có việc gì không?"
Bên đầu dây im lặng, sau đó lại vang lên các tiếng trầm trầm.
"Chúng tôi đang đợi cậu ở dưới sảnh chính. Mạn gia muốn gửi lời mời tới cậu."
Bạch Thi Tịnh nuốt nước bọt, toàn thân tê rần, tim đập nhanh như muốn nhảy dựng ra ngoài.
Cậu đến Mạn gia sao?! Có thể?!
Vào đến Mạn gia, nghĩa là sẽ gặp người nhà của Mạn Châu Sa Hoàng?
Tại sao họ lại muốn mời cậu đến đó? Đừng nói là mang về để tra hỏi, để nói cậu chia tay Mạn Châu Sa Hoàng, hoặc là… thủ tiêu?
Nghĩ đến đây, Bạch Thi Tịnh lạnh run cả người.
Tất cả những thành viên trong Mạn gia, ngươi không quyền thế thì vinh hoa, giàu nứt đố đổ vách, đến cả tra tên trên Google cũng sẽ hiển thị ra thông tin.
Người như bọn họ, giết ai chưa chắc đã có người phát hiện.
"Ừm… Như vậy thì đột ngột quá, với cả sắp đến giờ làm việc của tôi rồi. Có thể dời lịch sang ngày khá…"
"Đây là chỉ thị của lão gia, chúng tôi chỉ có quyền thực thi. Xin cậu hãy phối hợp."
Bạch Thi Tịnh không thể nói nổi, đành mang theo tâm trạng thấp thỏm cầm chiếc cặp tap quay người về phía sảnh lớn.
Khi cậu vừa vươn tay định đẩy cửa từ sân sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-dai-nhan-ngung-bat-nat/514546/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.