Bạch Thi Tịnh đã ngồi hẳn vào bàn làm việc, vậy mà những ánh nhìn hằn học vẫn chĩa về phía cậu.
Từ sáng cho đến giờ giải lao, không biết đã có bao nhiêu người ngó nghiêng tới cậu rồi.
Người trong phòng thì khỏi nói, nhưng đây là những người thuộc ban khác cũng đi qua đi lại trước cửa phòng để nhìn cậu.
Cái tên trưởng phòng Thẩm suốt ngày gây chuyện với cậu, nay chỉ cần nhìn thấy Bạch Thi Tịnh nhìn mình thì liền rụt cổ im bặt không dám ho he.
Nếu nhìn kĩ thì tên đó còn đang đổ mồ hôi lã chã, con ngươi ánh lên vẻ sợ hãi tột độ.
Kể cả chị Lý, người mỗi sáng đều đến để bắt chuyện với cậu cũng luôn cố gắng để tạo khoảng cách với cậu.
Những lời bàn tán và chỉ trỏ cứ nhiễu loạn bên hai cánh tai.
Phiền phức quá thể. Họ đang làm cái trò gì vậy?
Bạch Thi Tịnh ngứa ngáy trong lòng, muốn được ngay bây giờ thoả mãn sự tò mò trong người.
Chịu đựng đến giờ giải lao, Bạch Thi Tịnh dứt khoát bước ra khỏi phòng làm việc, mà việc này thực sự rất hiếm.
Cả gian phòng đang im lặng, ngay khi cậu rời đi thì túm năm tụm bảy để rì rầm.
Bọn họ tò mò không biết Bạch Thi Tịnh đi đâu, làm gì. Liệu không biết tin đồn ấy có đúng hay không?
Lúc này chị Lý đang đứng ở hành lang công ti chờ cà phê.
Bỗng có ai đó đập ở bên vai chị khiến cho chị giật mình hoảng sợ, nhưng khi quay lại thì chẳng có ai.
Chị Lý ngẩn người, vừa nãy là cái gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-dai-nhan-ngung-bat-nat/514544/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.