Hàn Tán Cẩm phấn khích nói to.
"Cậu vậy mà biết võ thật hả?!"
"Im đi."
Mạn Châu Sa Hoàng nhìn chúng mà tìm những điểm yếu và lối thoát thân.
Trong đầu vạch sẵn những kế hoạch khả thi nhất để đối phó.
Bọn chúng có khoảng trăm người, mà bọn họ thì chỉ có hai.
Số lượng quá chênh lệch, không những thế, lũ côn đồ ấy còn có vũ khí.
Tình hình là rất gay cấn, chỉ cần chút sơ sẩy là có thể mất mạng ngay.
Mạn Châu Sa Hoàng hơi ghé về phía Hàn Tán Cẩm: "Tôi đã nghĩ ra kế hoạch để đánh lại bọn chúng rồi. Trước hết phải…"
"Cú đá siêu công lí!!!" Hàn Tán Cẩm chẳng biết từ khi nào đã chạy vọt ra đằng sau, tung cước nhắm thẳng vào một người.
"Này!" Mạn Châu Sa Hoàng cạn lời thực sự. Đây là lần đầu tiên anh gặp phải một tên khó ưa đến như vậy.
Những lũ côn đồ khác thấy người bên mình bị tấn công, lập tức ào ào mà xông tới.
"Thôi rồi…" Mạn Châu Sa Hoàng đỡ lấy trán, quả nhiên đụng phải mấy tên dở hơi là mọi chuyện bung bét hết.
Hàn Tán Cẩm cười đắc thắng, cùng Mạn Châu Sa Hoàng thủ thế: "Lên nào!"
…
"Gá há há há!!! Cậu cừ quá! Vậy mà cũng chơi lại được với chúng!"
Trong con hẻm nhỏ vắng lặng vang lên tiếng của Hàn Tán Cẩm.
Mạn Châu Sa Hoàng thở hổn hển, ngồi dựa lưng vào một góc tường, mồ hôi, bụi bẩn và máu bám đầy người.
Xung quanh bọn họ là hơn một trăm người đàn ông đang nằm chồng xếp lên nhau mà bất tỉnh nhân sự.
"Cậu ồn ào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-dai-nhan-ngung-bat-nat/514522/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.