Anh nhìn cậu trầm ngâm suy nghĩ, con ngươi màu hổ phách cùng với đôi mắt sáng màu nâu nhàn nhạt của cậu cùng một lúc đối diện với nhau.
Cuối cùng, Mạn Châu Sa Hoàng khẽ mỉm cười, anh đứng dậy, đi đến bên một ngăn tủ đựng những loại giấy tờ và đồ vật quan trọng, lấy từ trong đấy một tờ giấy nhuộm màu vàng óng ánh tựa như ráp vàng.
Quay lại đưa nó cho Bạch Thi Tịnh.
Cậu nhận lấy nó, trầm trồ bởi chất liệu để làm ra loại giấy này quả nhiên không tầm thường, các mép giấy được cắt nhãn nhụi, mặt giấy khá mịn, hơi sần một chút, cảm giác viết rất êm tay.
"Cái gì đây?"
"Giấy để viết bản hợp đồng."
"Hả?"
Bạch Thi Tịnh ngây người nhìn Mạn Châu Sa Hoàng.
Thấy vẻ mặt cậu ngơ ngác, anh bật cười.
"Em thật sự không chuẩn bị gì sao?"
"Ơ… Không phải… Mà thì cũng đúng. Vậy là anh đồng ý sao?"
"Tại sao không?" Mạn Châu Sa Hoàng vuốt mái tóc dài chấm đến mắt của cậu: "Tôi đang thích em mà?"
Bạch Thi Tịnh gật đầu, lảng tránh cái xoa đầu của anh.
Mạn Châu Sa Hoàng kéo ghế cho cậu ngồi, đưa cho cậu mượn một chiếc bút máy được mạ vàng ở phần nắp và thân bút mà khi Bạch Thi Tịnh cầm vào thấy nặng nề của bàn tay.
Dù hơi nhục khi không chuẩn bị gì trước, lại còn là bản viết tay. Nhưng Bạch Thi Tịnh vẫn rất tự hào với nét chữ của mình.
Một kiểu chữ dù không phải là quá đẹp, nhưng nhìn vào người ta sẽ có cảm giác rất vừa mắt, hiếm khi gạch xoá hay có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-dai-nhan-ngung-bat-nat/514497/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.