"Hả?" Lại Vi Vi như hóa đá, đầu óc vẫn chưa định hình nổi cái gì vừa xảy ra.
Cả Bạch Thi Tịnh cũng vậy, cậu không ngờ Hibicus lại có hành động như thế.
Thật không một động tác thừa! Nể phục nể phục!
"Này! Khoan... Khoan đã!" Thấy Hibicus đang định dẫn Bạch Thi Tịnh rời đi, Lại Vi Vi nhanh chóng khôi phục lại thần trí, vội vàng níu vai anh lại.
Hibicus cảm thấy khó chịu. Khác với Bạch Thi Tịnh nãy giờ vẫn luôn nhẫn nhịn, anh không ngần ngại mà gạt tay cô ta ra, giọng nói có phần mất kiên nhẫn.
"Lại tiểu thư, Mạn tổng không có việc cần cô đến. Cô ở đây là đang làm phiền ngài ấy. Nếu không có gì quá cần thiết, xin mời cô về cho. Nếu không..." Hibicus dừng lại, đánh mắt sang phía những người bảo vệ to con đang đứng trực ở bên ngoài: "Đành phải nhờ những "người bạn thân thiện" này tiễn cô về rồi."
Những người bảo vệ với thân hình to con, mặt mày bặm trợn nhưng theo kiểu những con chó canh đã được thuần hóa gật đầu lại với anh, sải bước tiến đến nắm tay Lại Vi Vi định kéo ra ngoài.
Cô ta bất ngờ hất tay của bọn họ ra, hai hàm răng trắng muốt nghiến vào nhau không cam lòng.
"Không cần!"
Xong cô ả chỉ vào mặt của Hibicus, tức giận hét lên.
"Chắc chắn tôi sẽ khiến cho các người sống không được yên ổn một ngày nào!"
Hibicus thở dài, đáp lại cô ta bằng một ánh mắt hờ hững như nói rằng: "Nếu làm được thì xin mời.". Xong chẳng vòng vo nữa, dẫn lối đưa Bạch Thi Tịnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-dai-nhan-ngung-bat-nat/514493/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.