Editor: Mẹ Bầu
Nhưng cô cũng rất hận bản thân mình tại sao lại rất không có cốt khí như vậy. "Cái này gọi là đánh một cái tát, sau đó cho một quả táo ngọt đúng không sao?" Cô chớp chớp mắt hỏi anh!
Anh không trả lời. Anh không biết cái này có tính là cho một quả táo đỏ hay không, nhưng anh biết anh muốn bồi thường cho cô. Cô choáng váng ngất lịm đã dọa đến anh! "Nếu em cho là đúng thì sẽ là đúng thôi? Vậy quả táo đỏ này em có nhận hay không?"
Anh hỏi lại!
Người nào đấy bắt đầu đi hỏi lại, hỏi lại giống như là thể hiện sự không tự tin vậy!
Anh không tự tin, bởi đối mặt với Quan Tĩnh lúc này, anh làm sao có thể tự tin đây? Anh đã bị dọa đến sợ rồi!
*********** phân cách tuyến *************
Câu hỏi này là thế nào, cô phải trả lời ra sao đây?
Cô chuyển ánh mắt từ trên mặt anh xuống phía dưới, nơi có chiếc ga giường màu xanh đậm cùng màu với chiếc áo gối, bàn tay nhỏ bé tuyết trắng tùy ý nắm lấy một chiếc gối ôm cũng màu xanh đậm đặt ở cạnh mình, nhẹ nhàng vuốt ve!
Thực mềm, thực thoải mái!
Ôm vào trong ngực lại càng cảm thấy thoải mái hơn!
Không cần thử nghiệm cũng biết nhất định sẽ rất thoải mái, không những bởi vì có bông vải bên trong thật dễ chịu mà ngay cả vải bọc gối ôm cũng dùng tơ lụa tốt nhất!
Ừm! không biết nơi này là phòng của khách hay là phòng của anh đây nhỉ?
Cô nhìn kỹ lại vách tường một lần nữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-cua-tong-giam-doc-dai-truyen-hinh/557648/chuong-15-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.