Ái Ly ngước mắt nhìn anh, khóc cười lẫn lộn mà đồng ý gật đầu, hai tay đưa lên vuốt ve khuôn mặt anh tuấn ấy.
"Em yêu anh. Em yêu anh. Em yêu anh."
Dù cho sau này anh có như thế nào, em cũng sẽ yêu anh.
Dù cho chúng ta có cùng nhau đi đến đâu, em cũng sẽ nắm tay anh thật chặt không buông rời.
Cô không muốn nói những lời hoa mỹ, chẳng biết nói gì ngoài câu nói yêu anh. Nhưng không chỉ anh, mà ai cũng có thể nhìn thấy được tình yêu mãnh liệt ấy, nồng cháy ấy.
Cuộc sống trở lại bình thường từ khi Vân Hàn ra tù. Thi thoảng anh lại đến mái ấm tình thương mua quà cho bọn trẻ, còn bế cả Vân Nhi đi theo. Xong việc anh lại lái xe về nhà, trên đường về lúc nào cũng mua một bó hoa tươi thắm. Lúc về, Ái Ly đang làm bánh, cô làm món bánh hạnh nhân mà anh thích ăn nhất, còn có nho khô. Vân Hàn bước đi nhẹ nhàng, từ phía sau dùng một tay che mắt cô lại, trầm giọng.
"Đoán xem là ai?"
Ái Ly cười hạnh phúc, hai tay ôm lấy tay anh, nắm thật chặt.
"Là anh."
Vân Hàn buông tay. Lúc cô vừa quay người lại, một bó hoa thắm tươi thơm ngát đã ở ngay tầm mắt. Anh cười nhẹ nhàng, nhìn cô với đôi mắt đong đầy tình yêu.
"Tặng em."
Không cần một dịp đặc biệt gì, ngày nào anh cũng mua một bó hoa để tặng cô như thế. Ái Ly từng nhăn mũi, nói với anh rằng mấy thứ này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-cua-soi/2684059/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.