🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đã nửa tháng trôi qua.



Nước mắt trong cô bây giờ cũng không còn rơi xuống nổi nữa, có khóc cũng không ích lợi gì. Thay vào đó, Ái Ly cố gắng sống thật tốt, ban ngày ở nhà tưới hoa, đan len, đến chiều lại vào bệnh viện ngủ cùng Vân Hàn. Bác sĩ bảo sắc mặt anh đã tươi tỉnh hơn, nhưng tình trạng hôn mê thì vẫn như thế, không tiến triển được gì.



Nhiều lần đều nghe như vậy, nên Ái Ly cũng đã thấy quen, sự hụt hẫng trong lòng đã khoét sâu thành một vực thẳm, không thể trèo lên được. Cô cũng chỉ gật đầu có lệ rồi lại quay vào trong, ngồi bên cạnh mép giường. Thi thoảng, cô tự tìm vui cho mình bằng cách chải lại tóc giúp anh, vuốt ve khuôn mặt ấy, còn ngồi cả buổi trời kể anh nghe những câu chuyện vặt vãnh ở nhà.



"Gần đây em ăn nhiều hơn, cũng thấy mình mập hơn. Con của chúng ta đúng là rất lớn rồi, nên cứ bắt em phải ăn."



Ái Ly nói xong, liền cầm lấy cánh tay cứng đờ của Vân Hàn, đặt lên bụng của mình rồi mỉm cười nhẹ nhàng.



"Anh có nghe thấy tiếng của con không?"



Sóng mũi cay nồng, đột nhiên Ái Ly lại muốn khóc. Ban ngày đối diện với Lãnh Trác, cô vẫn luôn tỏ ra rằng mình vẫn ổn, mình không sao. Nhưng khi ở đây, trò chuyện vui vẻ với một người mình mòn mỏi mong chờ mà chẳng được đáp lại lời nào, cô thấy mình chơi vơi quá. Ái Ly cụp mắt, nén cảm xúc xuống thật chặt, hít thở một hơi rồi đặt tay Vân

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-cua-soi/2684014/chuong-60.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.