Mỗi khi thuốc thấm vào da thịt, Vân Hàn dù có đau đến mấy cũng cố cắn răng mà chịu đựng. Vì anh bị như vậy, đã không còn là lần đầu tiên nữa. Có thể sau này, Ái Ly sẽ còn nhìn thấy anh bị thương nhiều lần hơn thế nữa, thậm chí là đứng giữa ranh giới của sự sống và cái chết. Vân Hàn được chuyển sang phòng khác sau khi thay quần áo và băng bó vết thương, Ái Ly cũng xuống bếp nấu ít cháo mang lên phòng.
Nhưng dường như, vết thương lần này nghiêm trọng hơn khiến Vân Hàn cứ sốt cao liên tục. Trán anh đầy mồ hôi, sắc mặt ngày càng khó coi hơn trước. Lần khử trùng này không thành công mấy, khiến nó dù đã được băng bó nhưng máu vẫn cứ ra không ngừng và thấm ướt cả tấm khăn trắng. Ái Ly vừa đẩy cửa đi vào, thấy Vân Hàn đang mê man cùng với vết thương lại chảy máu khiến cô hoảng hốt, đến bát cháo trên tay cũng rơi luôn xuống đất.
"Này!"
Cô vội vàng chạy đến, nhưng anh lại đang chìm dần vào hôn mê, lại còn đang nói mơ.
"Đừng đi! Đừng đi!"
Âm thanh của sứ vỡ làm Lãnh Trác ở dưới lầu nghe thấy, anh ta chạy lên xem thì chứng kiến cảnh tượng này, lập tức chạy đến hỏi Ái Ly.
"Chuyện gì vậy?"
"Tôi... tôi không biết! Tôi nhớ mình đã sát trùng rồi, băng bó rồi. Nhưng mà... máu vẫn chảy, anh ta..."
Ái Ly bối rối trả lời. Lãnh Trác lại gần Vân Hàn, tháo lớp vải ra xem thì mới phát hiện vết thương đã được xử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-cua-soi/2683915/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.