Hôm sau, gần sáng Dương mới về nhà, trên người đầy vết thương, máu me loang lổ.
Dương tự hào cầm một chiếc bật lửa có hình rồng ra khoe với Tuyết: “Người đầu tiên.”
Chiếc bật lửa hình rồng là của Long – đàn em của Tuyết quản lý một quán cà phê cá độ. Truyện Khác
Tuyết nhìn chiếc bật lửa không cảm xúc nhưng quay sang Dương lại rất thích thú.
Tuyết nâng cằm Dương như nựng cún: “Biết nghe lời thật đấy.”
Hôm qua, Tuyết bảo Dương tự mình giành lấy quyền lực, vậy là hôm nay, trời vừa tối Dương liền ra khỏi nhà đi thực chiến.
“Ngoan thì nên được thưởng nhỉ.”
Tuyết nói rồi tự dùng móng tay sắc nhọn cứa vào cổ tay còn lại của mình, để máu chảy xuống miệng Dương.
Máu của Tuyết lạnh y như cái tên và con người cô nhưng lại vô cùng ngon ngọt, mang một hương vị quyến rũ đặc biệt, vừa trôi đến cổ họng đã khiến Dương cảm thấy sức mạnh tràn đầy. Dương vừa nuốt xuống thì các vết thương trên người liền lành lại.
Ngày thứ hai, Tuyết đang đắp mặt nạ chuẩn bị đi ngủ thì Dương lết xác về nhà, hắn bị thương còn nặng hơn hôm qua. Nhưng lần này Tuyết lại dửng dưng, chỉ liếc mắt nhìn qua như nhìn một con ruồi.
“Giúp tôi với.” – Dương nhìn cổ tay Tuyết như cành cây cứu mạng.
Tuyết cười lạnh lùng: “Phần thưởng chỉ có một lần thôi.”
Tuy không hồi phục chậm như con người nhưng nếu không có máu thì cũng sẽ phải mất một khoảng thời gian vết thương mới lành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-cua-nu-vuong/3507911/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.