Dương mở mắt, trước mắt hắn là một không gian xa lạ đầy sang trọng. Hắn đang ngước nhìn căn phòng như của vua chúa châu âu này thì thấy có một cô gái cũng đang ngắm nhìn hắn đầy ý vị. Cô gái có mái tóc đỏ rực, khuôn mặt xinh đẹp khiêu sa, cô mặc một chiếc váy ngủ vô cùng gợi cảm, khoác ngoài một chiếc áo ngủ mỏng manh, trên tay cầm một ly rượu đỏ như máu. Cô đứng dựa người vào bậu cửa sổ, quyến rũ khiến người ta muốn cắn nuốt mà không dám.
“Là cô cứu tôi sao?”
“Không thì còn ai vào đây nữa.”
Đúng là một câu hỏi ngu ngốc, Dương tự mắng mình.
“Tại sao lại cứu tôi? Cô có biết tôi là thứ gì không?” – Dương dè dặt nhìn Tuyết.
“Người sói.” – Tuyết thản nhiên như không, nhấp ly rượu trên tay.
“Vậy cô… cũng là người sói ư?” – Dương nghi hoặc, trước kia hắn chỉ biết người sói là quái vật đáng sợ chứ chưa từng nghe nói người sói lại đẹp đến nhường này.
Tuyết lắc đầu: “Ma cà rồng.”
À, thì ra là ma cà rồng.
“Nếu thế cô càng không nên cứu tôi mới phải. Chẳng phải người sói và ma cà rồng là kẻ thù sao?”
Tuyết bật cười: “Chuyện đó từ lâu lắm rồi. Giờ hai loài nước sông không phạm nước giếng.”
Dương gật gù tiêu hóa thông tin không để ý Tuyết đang đi đến chỗ mình.
“Có muốn làm việc cho tôi không?”
Dương ngẩng lên nhìn thì Tuyết đã ngồi trên giường, gần ngay trước mặt.
“Tôi ư?” –
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-cua-nu-vuong/3465181/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.