Trong lòng Thư Vãn rất khó chịu, buồn bực, một bụng ủy khuất lại không biết nên nói như thế nào.
Quý Tư Hàn thấy cô vẫn trầm mặc, lửa giận trong đáy mắt hắn dần dần chuyển thành thất vọng.
Người phụ nữ này đúng là có bản lĩnh, hết lần này tới lần khác kiến hắn phải nhún nhường xuống nước.
Mỗi lần hắn nghĩ đến những chuyện đã làm trong khoảng thời gian này, hắn quả thực rất hoang đường lại càng ngu xuẩn!
Hắn dường như đột nhiên tỉnh táo lại, buông lỏng Thư Vãn ra.
Đôi mắt ẩn chứa sự thất vọng ấy cũng trong phút chốc trở lại sự thờ ơ và xa cách.
“Từ nay về sau, tôi sẽ không đến tìm cô nữa.”
Hắn bỏ lại cho cô một câu rồi lạnh nhạt xoay người rời đi.
Thư Vãn giật mình. Nhìn thấy bóng lưng người đàn ông đang bước nhanh rời đi, trong lòng cô hoàn toàn trống rỗng.
Trực giác Thư Vãn mách bảo rằng sau khi cánh cửa đó mở ra, hắn sẽ không bao giờ quay lại nữa.
Không biết lấy dũng khí từ đâu, cô bỗng nhiên xông lên ngăn hắn lại.
Cô có chút nói năng lộn xộn giải thích: "Đúng, không đúng, lúc trước tôi không phải cố ý muốn lừa anh. Tôi và Tống Tư Việt, không phải, là Cố Cảnh Thâm. Giữa tôi và anh ấy, chúng tôi..."
“Không liên quan đến tôi.”
Quý Tư Hàn lạnh lùng ngắt lời cô: "Tôi tới đây tìm cô, đơn giản là không thể dễ dàng tha thứ cho việc mình bị lừa dối. Bây giờ tôi đã biết lý do và điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-cua-ly-tong/2944315/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.