Thư Vãn cười nhạo chính mình, cô thu hồi ánh mắt nhìn về phía Cố Cảnh Thâm ngồi vào ghế lái chính.
“Tiệc mừng công được cử hành ở đâu?”
“Khách sạn Hải Thiên.”
Đó là khách sạn sang trọng nhất thành phố A.
Cố thị tổ chức tiệc mừng công, chủ yếu là chúc mừng họ lấy được hợp đồng cho phần phía tây của thành phố.
Mặc dù chỉ là một phần nhưng đối với Cố thị mà nói, điều này đặt nền móng cho sự phát triển của bọn họ ở thành phố A. Nên ăn mừng là điều đương nhiên.
Thư Vãn cho rằng Cố Cảnh Thâm sẽ trực tiếp dẫn mình đến khách sạn, nhưng anh ta lại lái xe đến trung tâm thương mại Lam Loan.
Vẫn là cửa hàng lễ phục Cao Định kia, nhưng lần này anh ta mua cho cô mười bộ váy độc quyền, bao gồm cả túi xách và trang sức.
Thư Vãn nhìn những túi giấy cao cấp và khi nhân viên đặt chúng từng cái một vào cốp xe, cô cảm thấy đau đầu, xoa xoa trán.
“Cố tổng, phí chuyển phát nhanh rất đắt."
Cố Cảnh Thâm tựa vào cửa xe, nghiêng đầu nhìn cô: "Lần này không được phép trả lại, nếu không tôi sẽ để cô mua vui cho tôi.”
Trước giọng điệu không thể từ chối khiến Thư Vãn ngẩn người.
Trước kia Tống Tư Việt cũng như vậy, mỗi lần anh ta mua đồ cho cô không cho cô từ chối, cũng không cho cô trả lại.
Anh ta trông ôn hòa như ngọc, nhưng thực ra anh ta là một người rất hoang tưởng và độc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-cua-ly-tong/2941288/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.