Trong lúc tâm trạng cô thay đổi, Lâm Trạch Thần không để ý đến đau vết thương ở đùi, anh ta nâng giày da lên, dùng mũi chân chạm vào cằm cô.
“Mẹ kiếp! Tôi ra bộ dạng như này tất cả là do cô phái người tới hại tôi. Cô cho rằng tôi nên cảm ơn cô một cách đàng hoàng sao?”
Vừa rồi Thư Vãn không thấy rõ lửa giận trong đáy mắt Lâm Trạch Thần, nhưng hiện tại bị anh ta ép ngửa đầu lên nhìn, cô liếc mắt một cái liền bắt gặp lửa giận ngập trời bên trong.
Tim cô bị cơn lửa giận này làm cho nghẹn lại, cô cảm thấy hiện tại không phải lúc sợ hãi, liền cắn răng ép buộc mình tỉnh táo lại.
"Lâm tổng, có phải anh hiểu lầm rồi không, tôi chưa từng phái người hại anh, cũng không biết người đeo mặt nạ mà anh nói..."
Mặc dù Lâm Trạch Thần nhận định là cô phái Dạ tiên sinh làm hại anh ta, cô cũng không thể thừa nhận mình quen Dạ tiên sinh.
Huống hồ quả thật không phải cô phái Dạ tiên sinh đi đối phó Lâm Trạch Thần, chính cô cũng qua ngày hôm sau mới biết được tin này.
Và cô cũng là nạn nhân.
“Không biết?”
Lâm Trạch Thần thấy cô giả ngu, lại cười nham hiểm.
“Ha ha......”
Một tiếng cười kỳ quái và u ám như vậy khiến Thư Vãn sởn gai ốc.
Cô siết chặt lòng bàn tay, vẫn cắn răng phủ nhận: "Người đeo mặt nạ kia ngay cả Lâm tổng cũng dám đối phó, chứng tỏ rất có lai lịch. Người xuất thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-cua-ly-tong/2941283/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.