Lời nói của Sam Sam, đối với Cố Cảnh Thâm mà nói là đòn đả kích trí mạng.
"Mỗi lần?"
Anh ta không thể tin, nâng đôi mắt đỏ ngầu lên chậm rãi nhìn về phía Sam Sam.
“Năm năm qua...... Cô ấy vẫn luôn ở bên Quý Tư Hàn?”
“Ừ.”
Một câu "Ừ" nhàn nhạt của Sam Sam, suýt chút nữa đã lấy đi nửa cái mạng của Cố Cảnh Thâm.
Anh ta cho rằng Thư vãn chỉ bán thân một lần, lại không ngờ cô lại ở cùng người đàn ông kia năm năm.
Khó trách ánh mắt Quý Tư Hàn nhìn Thư Vãn tràn ngập ham muốn chiếm hữu, thì ra bọn họ đã ở bên nhau lâu như vậy.
Vậy thì anh ta phải làm sao đây, anh ta đã thích cô mười lăm năm rồi...
Tình yêu từ lúc mới bắt đầu đến khi mất trí nhớ, gần như đã khắc sâu vào trong xương tủy.
Anh ta yêu cô như vậy, yêu đến mức thà rằng mình bị xe đụng chết cũng không muốn cô bán thân cho người đàn ông khác để cứu anh ta.
Anh ta chỉ cần nghĩ đến việc Thư Vãn nằm dưới thân người đàn ông khác, bị người đàn ông khác điên cuồng chiếm hữu, anh ta không thể chấp nhận được.
Cho nên khi anh ta biết được cô bán thân cứu mình, anh ta giống như người điên điên cuồng chỉ trích cô.
Anh ta không chịu nổi, dù chỉ một lần chứ đừng nói là năm năm...
Vãn Vãn của anh ta, Vãn Vãn mà từ nhỏ anh ta không nỡ chạm vào, sao lại ở cùng Quý Tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-cua-ly-tong/2941256/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.