“Cô quả nhiên đã cùng anh ta thương lượng rồi!”
Giọng nói lạnh lùng đến mức không có nhiệt độ truyền đến trên đỉnh đầu, khiến Thư Vãn sửng sốt một chút.
“Tôi không có thương lượng vớivới anh ấy.”
"Vậy làm sao anh ta biết cô ở đây?"
“Tôi cũng không rõ lắm, có thể là vì......”
“Đừng ngụy biện nữa, để tôi tìm lại túi xách cho cô. Không phải là để liên lạc với anh ta sao?”
Lời giải thích còn chưa nói xong, đã bị Quý Tư Hàn lạnh lùng cắt đứt.
Nhìn bộ dáng bướng bỉnh lạnh lùng của hắn, Thư Vãn chợt ngừng nói.
Hắn đã nhận định là cô chủ động liên lạc với Cố Cảnh Thâm tới đón cô, nên giờ dù cô có giải thích thế nào hắn cũng sẽ không tin. Vẫn là quên đi.
"Cô vừa khỏi bệnh, anh ta đã ngay lập tức tới đón cô, không phải có sự thương lượng từ trước thì là vì cái gì?"
Hắn ngờ vực và từng bước ép sát, khiến Thư Vãn cảm thấy mệt mỏi, sau khi hít một hơi thật sâu, lạnh nhạt nói.
“Đúng vậy, tôi đã thương lượng trước với anh ấy. Chờ ngày tôi có thể xuống đất đi lại được, anh ấy sẽ tới đón tôi.”
Quý Tư Hàn thấy cô thừa nhận, nhếch môi cười lạnh một tiếng đáy mắt tràn đầy châm chọc.
“Cô đúng thật rất đê tiện, sức khỏe còn chưa khỏi hẳn đã vội vàng vì anh ta mà làm việc!”
Người đàn ông từ trước đến nay bình tĩnh tự kiềm chế và được đào tạo bài bản, lại có thể nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-cua-ly-tong/2941245/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.