Cố Cảnh Thâm vừa rồi cũng đã ý thức được, chỉ là không ngờ tới cô lại chính miệng thừa nhận.
Là bởi vì không yêu anh ta, cho nên lúc này mới không bận tâm đến cảm nhận của anh ta.
Cũng đúng, anh ta đã vắng mặt năm năm, cô yêu người khác cũng là chuyện bình thường.
Chỉ là sao anh ta lại khó chịu như vậy...
Anh ta ôm ngực mình, cảm thấy khó chịu khom lưng xuống.
Anh ta muốn hít thở nhưng như thế nào cũng không hít thở nổi.
Cảm giác ngột ngạt bóp chặt trái tim anh ta, làm cho anh ta không thể thoát ra được.
Không thể phân biệt được thứ lăn xuống từ trên trán anh ta là mồ hôi hay là nước mắt.
Cuối cùng chỉ gói gọn một câu: "Vậy thì anh phải làm sao..."
Anh ta phải làm sao?
Từ nhỏ đến lớn anh ta chỉ sống vì Thư Vãn.
Cô yêu Quý Tư Hàn, vậy anh ta nên làm gì?
Thư Vãn nhìn thấy dáng vẻ này của anh ta, áy náy nói: "Thực xin lỗi..."
Cố Cảnh Thâm ngẩng đầu lên, trong đôi mắt đỏ hoe phản chiếu khuôn mặt áy náy của Thư Vãn: "Anh không cần em xin lỗi, anh cần em, Vãn Vãn, em đừng yêu anh ta nữa, yêu anh lại lần nữa được không?”
Anh ta tiến lên nắm lấy bàn tay lạnh lẽo của Thư Vãn, đặt vào lòng bàn tay mình: "Sau này anh nhất định sẽ đối xử tốt với em, tuyệt đối không để em chịu chút tổn thương nào nữa, chúng ta trở lại như trước kia, vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-cua-ly-tong/2941227/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.