Thư Vãn nhận lấy quả cam cho vào trong miệng nhai, nhưng lại không có mùi vị.
Lúc nuốt xuống, trào ngược axit trong dạ dày gần như không nôn ra được.
Cô sợ Sam Sam lo lắng nên cố gắng chịu đựng.
Có lẽ là do tâm trạng sa sút nên Sam Sam không nhận ra sự khác thường của Thư Vãn, cô ấy chỉ cúi đầu gọt táo.
Táo gọt xong lại đưa cho Thư Vãn, lần này Thư Vãn nhận lấy nhưng không ăn mà để trên tủ đầu giường.
“Sam Sam, Giang Vũ có nói với cậu anh ta nợ nước ngoài bao nhiêu không?”
“Nói rồi.”
Sam Sam gật đầu, dừng lại một chút rồi mới nói cho Thư Vãn biết nợ bao nhiêu.
“Hai trăm nghìn.”
Khoản nợ nước ngoài mà trong nhà nợ là hai trăm nghìn, Giang Vũ chỉ chào Sam Sam rồi vội vã trở về trả nợ mà không bàn bạc với Sam Sam.
“Anh ấy cầm tiền của chính mình chứ không dùng tiền của tớ…”
Sợ Thư Vãn không yên tâm Sam Sam lại nói thêm một câu, nhưng nghe vào tai Thư Vãn lại có chút mỉa mai.
Căn nhà tân hôn mà Giang Vũ mua là Sam Sam giúp trả nợ thế chấp, nhưng sau khi kết hôn Giang Vũ lại không giao quyền tài chính cho Sam Sam.
Nếu Thư Vãn biết tất cả số tiền Sam Sam kiếm được sau khi kết hôn không chỉ dùng để trả nợ thế chấp mà còn trang trải cả chi phí hàng ngày, thì e rằng cô sẽ càng tức giận hơn.
Sam Sam đã che giấu một vài chuyện xảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-cua-ly-tong/2941212/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.