Cố Cảnh Thâm mang cô về căn biệt thự kia, đây là nơi cô từng ở, mang cô về đây sẽ khiến cô cảm thấy an toàn hơn.
Chị Lý nhìn tiên sinh nhà mình ôm một hũ tro cốt, vẻ mặt như chết lặng thì giật mình kêu lên.
Sau khi thấy vẻ mặt tiếc hận của bác sĩ Tô và vệ sĩ thì mới từ từ hiểu rõ.
Mặc dù chị ấy không biết người trong hộp tro cốt là ai nhưng nhất định là người thân nào đó của tiên sinh.
''Tiên sinh, tôi đi chuẩn bị linh đường...''
Cố Cảnh Thâm không trả lời, lúc dì Lý xoay người lại gọi bà ấy lại.
''Khắc cho cô ấy một cái bia.''
Chị Lý hỏi anh ta: ''Tiên sinh, tên cô ấy là gì?''
Cố Cảnh Thâm cúi đầu nhìn hũ tro cốt, thâm tình trả lời: ''Vợ của tôi, Thư Vãn.''
Chị Lý hơi bất ngờ, Thư Vãn? Là Thư tiểu thư chị ấy từng thấy kia sao?
Bề ngoài rất xinh đẹp, cơ thể hơi ốm yếu, cô gái đó sao?
Chị Lý không dám hỏi, đáp ''vâng'' rồi lập tức đi chuẩn bị.
Cố Cảnh Thâm đặt hũ tro cốt lên bàn, quay đầu nhìn Tô Ngôn.
''Anh về đi, không cần ở lại với tôi.''
Tô Ngôn muốn từ chối thì bị Cố Cảnh Thâm cắt lời: ''Tôi muốn yên tĩnh ở bên cạnh cô ấy.''
Anh ta không thể để cô không có đến một ngôi mộ được, chờ ở bên cạnh cô thật tốt rồi Cố Cảnh Thâm anh sẽ tự tay an táng cô.
Tô Ngôn thấy anh ta như vậy cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-cua-ly-tong/2941135/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.