Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241 Chương 242 Chương 243 Chương 244 Chương 245 Chương 246 Chương 247 Chương 248 Chương 249 Chương 250 Chương 251 Chương 252 Chương 253 Chương 254 Chương 255 Chương 256 Chương 257 Chương 258 Chương 259 Chương 260 Chương 261 Chương 262 Chương 263 Chương 264 Chương 265 Chương 266
Chương sau
Chương 200: Anh nợ em một mạng, cũng sẽ trả em một mạng Hắn nắm chặt bức thư trong tay, nâng đôi mắt đỏ bừng lên nhìn về phía ánh chiều tà bên ngoài cửa sổ. Ánh sáng trong cuộc đời Quý Tư Hàn đã rời đi, hắn cũng theo ánh sáng đó mà chìm vào màn đêm. Giây phút bầu trời chuyển sang màu đen, cả thế giới chìm vào im lặng. Quý Tư Hàn đứng ngẩn người trong bóng tối tìm kiếm ánh sáng xung quanh mình. Nhưng ánh sáng đã sớm bị hắn tự tay đẩy ra rồi... Cố Cảnh Thâm sợ Quý Tư Hàn sẽ làm Sam Sam bị thương, sau khi tránh khỏi sự khống chế của Tô Thanh, anh ta nhanh chóng chạy đến phòng trọ. Sau khi thấy Sam Sam hoàn hảo không chút tổn hại đang ngồi trên sopha ở phòng khách vụng trộm lau nước mắt anh ta mới thở một hơi nhẹ nhõm. "Anh ta đi rồi?" Sam Sam lắc đầu chỉ về một phía: "Ở trong đó." Cố Cảnh Thâm đi về phía đó, quả nhiên thấy Quý Tư Hàn hồn bay phách lạc ngồi trên sàn nhà. Anh ta đoán không sai, trong lòng người đàn ông này có Vãn Vãn, chỉ là hắn chưa từng biểu lộ ra mà thôi. Cố Cảnh Thâm nhìn tờ giấy Quý Tư Hàn nắm chặt trong tay thì nhịn không được mà bước đến đoạt lấy. Sau khi thấy đó là di thư Vãn Vãn viết cho Quý Tư Hàn, vẻ mặt giả vờ trấn định của anh ta sụp đổ. Hóa ra Vãn Vãn thật sự yêu Quý Tư Hàn, không phải vì để đuổi anh ta đi nên mới nói lung tung. Rõ ràng anh ta đã nhận ra tình cảm Quý Tư Hàn dành cho Vãn Vãn, nhưng anh ta lại ích kỉ giấu đi, hại cô đến chết cũng không biết. Áy náy và tiếc nuối đồng thời xuất hiện, cảm giác mất mát cũng bị hai cảm giác này đè xuống. Vãn Vãn, cô ấy... để lại di thư cho Quý Tư Hàn nhưng không để lại cho anh ta, xem ra cô thật sự không yêu anh ta. Quý Tư Hàn sớm đã đau đớn đến chết lặng phát hiện có người cướp bức thư Thư Vãn viết cho mình thì gấp đến mức đỏ bừng mắt. Hắn nhanh chóng đứng dậy lấy lại tờ giấy kia, bảo vệ nó như một món đồ trân bảo, sau khi gấp gọn lại thì cẩn thận đặt vào túi áo bên trong. Quý Tư Hàn không nhìn Cố Cảnh Thâm lấy một cái, hắn vịn tường đi ra ngoài... Trời đã sớm tối đen, Quý Tư Hàn chậm rãi bước từng bước ra khỏi tiểu khu. Tô Thanh đang đợi bên ngoài tiểu khu thấy hắn loạng choạng bước đến thì vội vàng tiến lên đỡ hắn. "Quý tổng, ngài không sao chứ?" Quý Tư Hàn đẩy tay anh ta ra, tiếp tục thất thểu đi về phía trước. Tô Thanh sợ hắn xảy ra chuyện, vội vàng muốn đuổi theo thì bị hắn lạnh lùng quát lớn: ''Đừng tới đây.'' Hắn lảo đảo đi về nghĩa trang như muốn tự trừng phạt bản thân mình, cứ như vậy mạnh mẽ đi đến trước mộ cô. Ban ngày Quý Tư Hàn không dám nhìn di ảnh của cô, bây giờ khi thấy bức ảnh này, trái tim hắn như bị xé làm đôi, đau đến mức người hắn cũng run rẩy. Quý Tư Hàn quỳ một chân xuống trước mộ, đưa tay vuốt ve hình của Thư Vãn. Cô trong ảnh đang nở nụ cười dịu dàng nhẹ nhàng, đôi mắt hơi cong trông rất đẹp. Hắn càng nhìn càng nhớ cô đến phát điên, nỗi nhớ như khắc sâu vào xương tủy. Nhưng cô đã hóa thành một nắm tro, hắn không sờ được, cũng không chạm vào được. ''Thật xin lỗi...'' Hắn sợ họ phát hiện ra sự tồn tại của Thư Vãn, sợ cô sẽ có kết thúc như Thiển Thiển, hết cách rồi nên mới ra tay đánh cô. Cuối cùng là do hắn quá vô dụng nên mới dùng danh nghĩa ''bảo vệ'' để làm tổn thương cô. Nhưng ông trời ơi, rõ ràng hắn đã sống ở địa ngục không có ánh mặt trời rồi, vì sao lại còn cố tình cho hắn một tia sáng? Khiến hắn không kìm được lòng mà đưa tay ra, muốn hướng đến ánh sáng kia, muốn cố gắng leo ra khỏi địa ngục để đứng dưới ánh mặt trời. Nhưng Quý Tư Hàn còn chưa thoát khỏi địa ngục thì ánh sáng kia đã biến mất... Vì hắn đã ham muốn thứ không thuộc về mình nên mới có kết quả như vậy sao? Quý Tư Hàn nhếch miệng, ánh mắt là sự tuyệt vọng vô cùng tận... Bọn họ nói đúng, loại người như hắn không có tư cách thích ai đó. Hắn không nghe nên xứng đáng nhận hết mọi đau khổ này. Dường như Quý Tư Hàn đã nghĩ thông chuyện gì đó, hắn lấy con dao nhỏ màu vàng mang theo mình ra, nhìn về phía di ảnh của Thư Vãn. ''Anh dùng tay phải để đánh em, anh nên bị trừng phạt.'' Dứt lời, hắn nâng dao lên, đâm một nhát vừa mạnh vừa chuẩn vào bàn tay phải của mình, trực tiếp cắt đứt động mạch chủ... ''Vãn Vãn, anh hại em một mạng, anh cũng nên trả cho em một mạng...''
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241 Chương 242 Chương 243 Chương 244 Chương 245 Chương 246 Chương 247 Chương 248 Chương 249 Chương 250 Chương 251 Chương 252 Chương 253 Chương 254 Chương 255 Chương 256 Chương 257 Chương 258 Chương 259 Chương 260 Chương 261 Chương 262 Chương 263 Chương 264 Chương 265 Chương 266
Chương sau