Dưới ánh đèn đường ảm đạm, dáng người cao ráo ấy đứng thẳng tắp bên đường.
Hắn cứ đứng như vậy, nhìn chiếc xe màu đen sang trọng kia chạy lướt khỏi tầm mắt của mình.
Người con gái mà hắn khắc cốt ghi tâm, nhớ nhung suốt ba năm, hoàn toàn biến mất trong tầm mắt hắn.
Hắn siết chặt tay, đè nén xúc động muốn đuổi theo của mình, lấy điện thoại ra gọi.
Lúc A Lan nghe thấy điện thoại rung, cô đang nằm trong lòng Tô Ngôn, điện thoại của cô nằm trên chiếc tủ đầu giường bên phía Tô Ngôn.
Cô định nhấc người dậy để lấy điện thoại, Tô Ngôn liền bất mãn cau mày, tay vớ lấy chiếc điện thoại của A Lan, ném cho cô.
Sau đó trở mình, dường như là đang rất bực bội vì bị điện thoại đánh thức, nhưng lại không nhấc người rời đi giống như trước đây.
A Lan nhìn bóng lưng của anh ta, thu lại biểu cảm thỏa mãn giả tạo sau cuộc ân ái, lộ ra biểu cảm lạnh lùng.
Cô tiếp nhận cuộc gọi, giọng điệu cung kính: “Alo, Quý tổng...”
Quý Tư Hàn lạnh giọng nói: “A Lan, người chết vì bệnh suy tim giai đoạn cuối, có khả năng sống lại không?”
A Lan ngẩn ra.
Suy tim giai đoạn cuối, mấy chữ này đối với Quý Tư Hàn mà nói chính là cấm kỵ, ba năm nay hắn không cho ai nhắc tới.
Nay hắn lại đột nhiên hỏi tới suy tim giai đoạn cuối, là vẫn còn canh cánh cái chết của Thư tiểu thư sao?
A Lan sau khi ngơ ngác vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-cua-ly-tong/2941046/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.