Chương trước
Chương sau
Cô không để tâm tới tên biến thái đó, sau khi xóa xong, cầm điện thoại trở về biệt thự.

Trì Nghiễn Châu đã không còn ở phòng ăn nữa rồi, sau khi Thư Vãn trả chìa khóa về chỗ cũ thì xoay người trở về phòng của mình.

Lúc lên lầu, nhìn thấy Trì Nghiễn Châu từ phòng cô bước ra, trong tay cầm một đống giấy tờ tùy thân trước đó đã giao cho cô.

“Thu dọn đồ đạc, trở về Anh.”

Anh ta vứt lại một câu như vậy sau đó đi lướt qua người cô.

Thư Vãn hơi sững lại, sau đó liền nhanh chóng đuổi kịp bước chân của anh ta.

“Tôi chỉ vừa mới về nước đã phải đi rồi, có phải là nhanh quá rồi không?”

Cô dùng việc kết hôn làm một cuộc giao dịch với anh ta để về nước, nhanh như vậy lại phải đi, thế chẳng phải cô lỗ to rồi sao?

Trì Nghiễn Châu dừng bước, lạnh lùng nói với cô: “Cô về nước chẳng phải là vì để xác nhận người đàn ông tên Tống Tư Việt kia có phải đã chết hay không sao? Nếu đã xác nhận là anh ta chết rồi thì cũng chẳng cần thiết phải tiếp tục ở lại nữa.”

Nhắc tới Tống Tư Việt, cảm giác áy náy lại trào dâng trong lòng Thư Vãn, khiến sắc mặt cô trắng bệch.

Cô cố gắng hô hấp, sau khi cố gắng đè xuống cảm giác tội lỗi trong lòng, nhìn về phía Trì Nghiễn Châu.

“Tôi còn có một người thân, tôi muốn ở bên cạnh cô ấy.”

Cô đã đồng ý Sam Sam là sau này sẽ ở lại bên cạnh cô ấy, sao có thể rời đi nhanh như vậy được.

“Người đó là bà chủ câu lạc bộ tên là Sam Sam đúng không?”

Thư Vãn gật đầu, người thân duy nhất ấy, thật sự không nỡ rời xa.



“Bảo cô ấy cùng tới Anh đi.”

Vẻ mặt Trì Nghiễn Châu không chút biểu cảm ném lại câu đó rồi bước về phòng chính, rầm một tiếng, đóng cửa phòng lại, để Thư Vãn lại bên ngoài phòng.

“Trì Nghiễn Châu.”

Thư Vãn bước tới, gõ cửa phòng hắn: “Chúng ta bàn bạc chút đi.”

Sam Sam ở đây có nhà của chính mình, có sản nghiệp của chính mình, sao cô có thể bảo Sam Sam đi cùng cô tới Anh chứ.

Người đàn ông ở bên trong đang sắp xếp đồ đạc, nghe tiếng gõ cửa cũng chẳng thèm để tâm.

Thư Vãn gõ mấy lần, thấy anh ta không chịu mở cửa thì trực tiếp đẩy cửa bước vào.

Trì Nghiễn Châu quay đầu, lạnh lùng nhìn cô: “Phép lịch sự của cô đâu hết rồi.”

Thư Vãn không quan tâm anh ta nói gì, nhanh chóng tới trước mặt anh ta hỏi: “Tại sao đột nhiên muốn về Anh?”

Anh ta vì để về nước cùng cô, đã sắp xếp bố trí trước bất động sản bên này, chứng tỏ anh ta có ý định ở lại trong nước lâu dài, bây giờ đột nhiên đòi về, thật là kỳ lạ.

Trì Nghiễn Châu không đáp lời, tiếp tục thu dọn đồ, sắc mặt bình thản, không nhìn ra biểu cảm gì.

Thư Vãn ngăn cản anh ta mở tủ quần áo, sau đó ngước mắt hỏi anh ta: “Có thể không về không?”

Trì Nghiễn Châu liếc nhìn cô: “Có thể.”

Thư Vãn còn đang định nói một đống lời thuyết phục với anh ta, không ngờ anh ta đồng ý nhanh chóng và dứt khoát đến thế, vẫn có hơi bất ngờ.



Sau khi sững sờ trong giây lát, cong khóe miệng lên, vươn tay về phía anh ta: “Đưa giấy tờ cho tôi đi.”

Trì Nghiễn Châu đánh lên tay cô một cái: “Có điều kiện đấy.”

Khóe miệng của Thư Vãn trong nháy mắt liền hạ xuống: “Điều kiện gì?”

Trì Nghiễn Châu không đáp lời cô, đôi mắt đen như mực lẳng lặng nhìn cô một lúc, sau đó đột nhiên đưa tay lên sờ khuôn mặt của cô.

Ngón tay lạnh lùng lướt trên mặt cô, khiến vẻ mặt của Thư Vãn cứng ngắc: “Chắc không phải là anh muốn tôi trở thành thế thân của chị tôi đấy chứ?”

Trì Nghiễn Châu thấy cô đoán ra được mục đích của mình, không nhịn được, nhướng mày: “Cô rất thông minh.”

Anh ta thu tay lại, bình tĩnh nhìn cô: “Ngoan ngoãn làm Sơ Nghi của tôi thì tôi sẽ cho cô ở lại.”

Thư Vãn im lặng nhìn anh ta: “Vậy thì về Anh thôi.”

Trì Nghiễn Châu giật mình, dường như không ngờ cô sẽ phản ứng như vậy.

Lúc anh ta ngơ ngác, Thư Vãn cầm lấy điện thoại, mở phần mềm đặt vé máy bay, vừa chọn vé máy bay vừa hỏi Trì Nghiễn Châu: “Mua vé mấy giờ?”

Trì Nghiễn Châu:...

Anh ta lấy lại chiếc điện thoại trong tay Thư Vãn, nói với cô: “Có chuyên cơ.”

Thư Vãn không biểu cảm, ừ một tiếng, rồi xoay người: “Tôi đi thu dọn đồ.”

Trì Nghiễn Châu nhìn bóng lưng cô, ngơ ra một lúc, lúc này mới phản ứng được là Thư tiểu thư đang chơi chiến thuật tâm lý với anh ta.

Anh ta cong khóe miệng, khẽ phun ra một từ “Ấu trĩ.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.