Chương trước
Chương sau
“ Niên Niên, con vẫn thích cậu ta phải không?” Sở Tố Tâm không phủ nhận hay đồng ý lời đề nghị của Tô Niên Niên, mà rất bình tĩnh hỏi vấn đề này.

Tô Niên Niên nhất thời không biết nên trả lời thế nào.

Cô biết mình nên trả lời không phải, cô không thích, nhưng bất luận thế nào cũng không nói ra được.

Sở Tố Tâm thở dài một tiếng, bà nói: “ Niên Niên, dù cho thế nào, đừng đem tình cảm và lợi ích kéo vào mối quan hệ, như thế sẽ không rõ ràng. Việc công ty mẹ và chú Trần con sẽ xử lú, con yên tâm đi học, gió bão rất nhanh sẽ lặng xuống thôi.”

Tô Niên Niên biết bà là an ủi mình, nếu như thật đơn giản như bà nói thì tốt quá.

Cô do dự xem có nên đi tìm Cố Tử Thần không, nhân tiện lướt weibo.

Những người theo dõi nick của cô đều là bạn bè quen biết sơ qua và cả trong danh bạ điện thoại, dingdang một tiếng, hiển thị có người gửi tin mới trên phần bạn bè, Tô Niên Niên tẻ nhạt ấn vào xem.

Tin mới weibo là Cố Tử Thần gửi đi, chụp một chồng tài liệu cao, bên cạnh là tách cafe uống được một nửa, chỉ đánh kèm một chữ: bận.

Tô Niên Niên càng bối rối, chọn số của Cố Tử Thần gửi tin nhắn, soạn tin tận mấy lần, cuối cùng nghiến răng gửi đi.

.......

Cố Tử Thần trả lời xong tất cả thư điện tử, cầm tách cafe nhấp một ngụm, cafe đã nguội ngắt rồi.

Điện thoại rung lên, anh cầm lên xem, là tin nhắn Tô Niên Niên gửi đến: anh rất bận phải không T-T?

Cố Tử Thần chẳng kịp nghĩ, trả lời ngay: “ Không bận.”

Tô Niên Niên nhận được tin nhắn hơi ngạc nhiên, còn cho rằng vừa nãy nhìn thấy tin trên weibo là bị ảo giác, thế là viết: Việc hôm qua cảm ơn anh, tôi mời anh ăn cơm nhé, Hoành Hỏa Chi Lâm, buổi tối bảy giờ.

Cố Tử Thần: uh, được.

Trả lời tin nhắn xong, anh liếc nhìn cảnh sắc bên ngoài cửa sổ người xe đông nghịt, thần sắc có chút tỉnh ngộ.

Mình không phải đang nằm mơ đấy chứ? Tô Niên Niên chủ động hẹn mình sao?

Bảy giờ.

Cố Tử Thần đúng giờ đến Hoành Hỏa Chi Lâm, Tô Niên Niên còn chưa đến, anh cầm menu lên gọi món, đều là những món Tô Niên Niên thích.

Anh chọn vị trí sát bên cửa sổ, anh nhìn ánh đèn mờ ảo bên ngoài cửa sổ, chưa đến một lúc, thì nhìn thấy Tô Niên Niên cuống quýt lao đến.

Trên đường có người hỏi đường cô, cô cau mày suy nghĩ, mãi nửa buổi cũng không nói rõ được, cuối cùng chỉ có thể dùng điện thoại mở bản đồ baidu cho người ta tự tìm đường.

Cố Tử Thần thị lực tốt, tất cả đều thu vào tầm mắt, khóe miệng khẽ nở nụ cười.

Thật là làm khó kẻ mù đường mà..........

Mãi lúc sau, cuối cùng Tô Niên Niên cũng lên đến tầng hai của Hoành Hỏa Chi Lâm, cúi đầu xin lỗi: “ Xin lỗi, đến muộn rồi.”

“ Không sao, vừa lúc kịp ăn cơm.” Cố Tử Thần bình thản nói, Tô Niên Niên lại càng ngại, nhìn bàn đầy thức ăn, hơn một nửa đều là món mình thích, trong lòng cảm giác càng mơ hồ.

Cô ăn qua loa hai miếng, rồi đành mở miệng nói thẳng vào vấn đề: “ Cố Tử Thần, anh có thể giúp tôi một việc được không?”

Con người Cố Tử Thần trầm xuống, “ Uh?”

“ Anh có thể giúp công ty nhà tôi.....” Tô Niên Niên ấp úng, nhưng cũng nói ra được hết.

“ Cô muốn tôi giúp thế nào?” Cố Tử Thần nheo mày.

Tô Niên Niên cười gượng: “ Tôi cũng không biết, nhưng tôi cảm thấy anh chắc chắn có cách.......”

Thực ra trong lòng cô cũng không biết thế nào, nhưng dù sao cũng phải thử xem.

“ Tôi không có ý lợi dụng anh, anh giúp tôi một lần, tôi giúp anh một lần, sau đó chúng ta hòa, thế nào?” Tô Niên Niên đưa ra đề nghị.

Cố Tử Thần đặt đũa xuống, vẻ nghiêm túc hỏi: “ Bạn học Tô, xin hỏi cô có thể giúp được gì cho tôi?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.