Chương trước
Chương sau
“ Cháu đúng là không có tư cách gì, nhưng không may đó là, 90% cổ phần của công ty này là đứng tên cháu.” Tô Niên Niên chớp chớp mắt, cười suýt chảy nước mắt, “ Cho nên cháu bảo không ký thì không ký, cô Diệp, mời cô về ạ.”

Sắc mặt Diệp Tư Vân cực kỳ khó coi, nhìn sang Lam Luật: “ Đây là cách mà công ty anh đón tiếp khách sao?”

Lam Luật mặt không biến sắc nói: “ Đại cổ đông của chúng tôi nói gì, chính là như thế, bà Diệp, mời.”

Diệp Tư Vân tức đến nỗi toàn thân run rẩy, nhìn bộ dạng nghiêm túc đó của Lam Luật, cảm giác nếu như bà ta không đi, Lam Luật có thể gọi bảo vệ đến mời bà ta đi.

Bà ta run rẩy đứng lên, muốn nói gì đó nhưng lại bị Tô Niên Niên xem thường.

Tô Niên Niên như chỗ không người lấy ra lọ sơn móng tay, sơn chán chê xong lại tiếp tục bôi sơn bóng, chán chê mê mỏi, nhìn Diệp Tư Vân vẫn còn chưa đi, chớp chớp mắt, giả bộ ngây thơ hỏi: “ Cô Diệp, sao cô còn chưa đi thế? Có phải trong người không thoải mái không?”

Diệp Tư Vân cố nhẫn nhịn, dậm mạnh giày cao gót đi nhanh ra ngoài, trước khi đi còn bực tức lườm nguýt Tô Niên Niên.

Tô Niên Niên cũng nhìn lại, cô cũng không ngốc, dựa vào cái gì mà bị loại người như Diệp Tư Vân hại chứ!

Đợi sau khi Diệp Tư Vân đi, Lam Luật lắc đầu thở dài: “ Ôi, Tiểu Niên Niên, chú thấy cháu cái khác không tiến bộ, mỗi tài chọc tức người khác là càng ngày càng thành thạo.”

“ Đó là do chú Lam dạy cháu thôi ạ.” Tô Niên Niên cười gian xảo, khiến Lam Luật cũng phải tròn mắt cạn lời.

“ Uhm, dù sao chú thấy cũng không có cách nào hợp tác được với Cố Thị, cháu từ chối trực tiếp như thế cũng được.” Lam Luật lật lật hợp đồng trong tay, “ Cháu có suy nghĩ gì không?”

(/)

Ông bây giờ có ý muốn tôi luyện cho Tô Niên Niên một chút, suy cho cùng sau này công ty cũng vẫn giao vào tay cô.

Tô Niên Niên trầm ngâm suy nghĩ, “ Tả Gia.”

Lam Luật sững người, “ hợp tác với Tả Gia sao?” trong đầu đang lục lọi thông tin về doanh nghiệp nhà này, mắt ông sáng lên, “ Gần đây Tả gia có ý phát triển bất động sản, hơn nữa có phục vụ đồng bộ, hợp tác với bọn họ đúng là đỡ nhọc sức nhiều, hai bên cùng có lợi.”

“ Rất hay, chú sẽ sai người đi tiếp xúc với lãnh đạo của bọn họ, nếu như thành, chú sẽ mời cháu ăn cơm.” Lam Luật cười lớn xoa xoa đầu Tô Niên Niên.

Tô Niên Niên cong môi, ấm ức nói: “ cháu còn lâu mới tin, từ lúc cháu tám tuổi cháu đã bị chú lừa đến bây giờ, chưa bao giờ mời cháu ăn cơm, chú là con gà sắt không rụng cái lông nào!”

Lam Luật nheo mày: “ Đời người đã khó khăn như thế, có vài việc cũng không cần vạch trần như thế.”

Tô Niên Niên: “........”

--- ----

Buổi trưa cùng Sở Tố Tâm đi ăn ở quán ăn gần công ty, ăn được một nửa, điện thoại của Tô Niên Niên đột nhiên vang lên.

Ấn nút nghe, giọng nói gấp gáp của Nọa Nọa ở đầu dây bên kia vang lên: “ Niên Niên, cậu bây giờ đang ở đâu.”

Tô Niên Niên đọc địa chỉ của mình, hỏi: “ Sao thế?”

“ Ôi, tuyệt quá!” Nọa Nọa reo lên một tiếng, “ cậu mau đến cửa hàng nhà mình cấp cứu, có chuyện gấp, nhờ cậu đấy!”

Tô Niên Niên hỏi lại, mới biết cửa hàng kinh doanh thức ăn Tây của nhà Nọa Nọa có người bao trọn gói để cầu hôn, đã hẹn người đệm đàn đến nhưng ai ngờ trên đường lại xảy ra sự cố ngoài ý muốn, không thể đến kịp được. Chẳng biết làm sao, Nọa Nọa nhớ đến Tô Niên Niên.

Tô Niên Niên không nói câu gì, bảo tài xế của Sở Tố Tâm đưa cố đến quán ăn nhà Nọa Nọa.

Cửa hàng được trang trí lộng lẫy, cô còn chưa kịp tận hưởng, đầu như bị đơ sững ra ở đó.

Ai có thể bảo cho cô, Cố Tử Thần tại sao lại ở đây chứ?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.