“ Có nợ phải trả, không phải là đạo lý hiển nhiên sao?” Tô Niên Niên lạnh lùng nói, “ Tôi đương nhiên thiếu, tôi còn thiếu cái túi xách và một bộ mỹ phẩm mới, cậu không trả thì tôi đi mua thế nào?” 
Số tiền đó, năm đó khi cô cho mượn, không nghĩ là sẽ bảo Tống Dư Hi trả, chí ít cũng không nghĩ sẽ bắt trả khi cô ta vẫn còn nghèo khó. 
Nhưng bây giờ thì sao? Tống Dư Hi lại không có ý muốn trả hay sao? 
Là cô có lòng tốt cho cô ta mượn! Không phải kẻ ngốc tiền nhiều tặng tiền cho cô ta! 
Cô thà lấy số tiền này đi mua mấy thứ đồ xa xỉ, hoặc là quyên góp làm từ thiện cũng được, nhưng cô sẽ không cho Tống Dư Hi! 
Vì không đáng! 
Tống Dư Hi bặm môi, trên mặt đầy vẻ ngại ngùng. 
Cô ta lấy đâu ra nhiều tiền như thế mà trả cho Tô Niên Niên chứ? 
Không nói đến hoàn cảnh gia đình cô ta, bố cô ta bệnh lâu, đến tiền đóng học phí đại học cô ta cũng không gom đủ, mẹ cô ta cũng áy náy mà nắm tay nói, “ Tiểu Hi à, con có thể đừng học đại học không, về nhà giúp mẹ chăm sóc việc trong nhà một chút, đi làm kiếm tiền, để cho em con học?” 
Tống Dư Hi cảm thấy như sét đánh giữa trời xanh, cô ta chẳng dễ gì mới thi được vào đại học, nếu như không học, cô ta làm sao có thể thoát khỏi vận mệnh nghèo nàn của mình chứ! 
“ Mẹ, đợi con học đại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-cua-hotboy/2234875/chuong-383.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.