Đó là nụ cười kiêu ngạo của một người bố, chỉ là trong nụ cười mang theo nước mắt, khoảng cách mười một năm, khiến người ta cảm thấy chua xót.
“ Việc của năm đó, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Giang Mộ hỏi.
Giang Triết lắc đầu: “ Bố không thể nói, nhưng, chỉ cần bố ở trong tù, chuyện năm đó mới có thể kết thúc.”
--- ---
Thứ hai.
Tô Niên Niên mặc đồng phục đến trường, trên đường không có tinh thần, khi chào cờ còn bị phù thủy la sát phê bình một trận.
Học sinh năm ba vừa đi, bầu không khí của năm hai lập tức trở nên căng thẳng, bài tập nặng nề, bài thi càng nhiều, thầy cô từng người tranh thủ từng phút giảng bài, đến thời gian nghỉ giữa giờ cũng không tha.
Gánh nặng áp lực như thế, rất nhiều cô chiêu cậu ấm chịu không nổi, từng người mệt nhoài ra bàn ngủ, giống như buông học không học được nữa vậy.
Tiết toán, nhìn cảnh tượng uể oải nhoài người như thế, Giang Mộ nói được hai bài liền cau mày lại, “ Gọi những học sinh đang ngủ dậy.”
(/)
Anh ở trên lớp rất có uy nghiêm, lập tức có người thay nhau gọi người bên cạnh trái phải dậy, không ít người buồn ngủ cũng phải ngồi dậy, mắt nhắm mắt mở nhìn Giang Mộ.
Giang Mộ thở dài một tiếng, nhìn xung quanh một lượt, chỉ có Tô Niên Niên còn chăm chú nhìn lên bảng, thế là anh gọi: “ Tô Niên Niên, nói lại một lượt trình tự giải bài vừa nãy thầy giảng.”
Tô Niên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-cua-hotboy/2234822/chuong-353.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.