Nụ cười hiền hòa của Giang Mộ không còn trên khuôn mặt biểu cảm dửng dưng nữa, sắc mặt dần dần trở nên trắng bệch.
Ai gặp phải tình cảnh này, muốn vui cũng không vui nổi.
Người bố phạm tội giết người mang đến cho thời niên thiếu của anh bao nỗi sỉ nhục, dằn vặt, khó khăn vất vả, giờ quay về rồi, giống như đang bảo cho anh, đó là một bộ phận không thể xóa bỏ trong máu anh.
Anh cất tập tài liệu đi, chào hỏi lễ phép viên cảnh sát, rời đi, biểu hiện tự nhiên.
Đi ra khỏi đồn cảnh sát, ánh nắng bên ngoài rất ấm, nhưng anh không cảm nhận được chút ấm áp nào, chỉ cảm thấy toàn thân lạnh thấu xương.
Anh nhìn về vị trí nhà hát phía xa, Tô Niên Niên đang ở đó ăn mừng chiến thắng, đạt được giải quán quân, nhận được vô số những tràng pháo tay.
Thật may, cô cuối cùng cũng dần dần bước ra từ trong bóng tối, nỗi ám ảnh năm đó, bắt đầu lại từ đầu đứng dưới ánh sáng sáng lạn, bên cạnh còn có người con trai ưu tú.
Còn anh thì sao?
Không ai biết, sự cố năm đó mang đến cho anh những gì.
Thiên tài thiếu niên, đang lúc huy hoàng nhất, lại bị biệt danh con trai của kẻ phạm tội giết người.
Mấy năm đó sa sút tinh thần không chỉ vì Tô Niên Niên mà thôi.
Anh đã từng hận, oán, nhưng anh luôn nhớ lời mẹ nói nói: cuộc đời của con không ai có thể nhúng tay vào, chỉ cần con biết trong lòng không làm gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-cua-hotboy/2234777/chuong-331.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.