Gió tháng tư mang đến hơi lạnh se se, khiến người ta có cảm giác rùng mình từ trong xương.
Tô Niên Niên ý thức lùi ra sau, Cố Tử Thần bảo vệ che chở cô ở đằng sau, mặt dửng dưng nhìn người đàn ông đó.
Người đàn ông mặc rất dày, áo sơmi, áo bò khoác ngoài, bên ngoài còn mặc cả chiếc áo khoác bộ đội rách nát, râu để lồm xồm, toàn thân mùi rượu, ánh mắt đỏ vằn lên, nhìn đã đủ dọa người.
Ông ta nhìm chăm chăm vào Tô Niên Niên, khiến Tô Niên Niên toát mồ hôi lạnh.
Cô không nhớ mình có thù oán gì với ông ta không?
Đột nhiên, người đàn ông quay người chạy về một hướng khác, bước chân hơi loạng choạng, nhưng hiện rõ hết sức gấp gáp.
Tô Niên Niên càng chẳng hiểu chuyện gì, quay người nhìn, ngạc nhiên gọi lên: “ Thầy giáo Giang?”
Giang Mộ cười nhìn cô, “ Sao còn chưa đi? Hai người đứng đờ đẫn ở đây làm gì thế?”
“ Vừa nãy có người kỳ lạ........chính là ông chú chuyên đi dọa động vật nhỏ ở gần trường chúng ta........” Tô Niên Niên chỉ tay về bóng dáng người đàn ông phía xa, mơ hồ có thể nhìn thấy ông ta bị què chân.
Cả người Giang Mộ như hóa đá, bước hai bước về phía trước, yết hầu khẽ động, nhưng lại không bật ra được câu nói nào.
Tô Niên Niên giật nảy mình: “ thầy giáo, thầy không sao chứ? Có phải trong người không thoải mái không?”
Giọng nói của cô kéo Giang Mộ quay trở về hiện thực, Giang Mộ cười đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-cua-hotboy/2234763/chuong-324.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.