Chỉ là đến hai giờ sáng, Tô Niên Niên đói lén lút bò đến trước tủ lạnh nhà mình, nhoài người gặm quả táo thì đã quên khẩu hiệu của mình đi tận mười vạn tám nghìn km rồi.
Ăn xong ấm bụng, dùng tay lau lau miệng, Tô Niên Niên hài lòng chuẩn bị lăn về giường tiếp tục ngủ.
“ Ai thế?” giọng nói ngái ngủ của Sở Tố Tâm vang lên, dọa cho Tô Niên Niên giật nảy mình suýt ngã lăn ra đất.
“ Niên Niên, con làm gì ở đây thế, đêm hôm........” Sở Tố Tâm xót xa nhìn con gái của mình.
Tô Niên Niên lí nhí giải thích: “ Mẹ, con đang kiếm đồ ăn.”
“ Ồ, ra thế à........” Sở Tố Tâm dụi dụi mắt, “ Mẹ còn tưởng rằng chuột nhà mình đang ăn trộm gạo, uh, con ngủ sớm đi nhé.”
Tô Niên Niên lập tức cảm thấy ấm ức trong lòng, lại bị mẹ đẻ của mình coi là chuột! Sớm biết thì đã không bảo Sở Tố Tâm bê đĩa hoa quả đó đi, ít nhất của để lại quả gì cho cô ăn!
Khó nhọc quay về giường, Tô Niên Niên xoa xoa cái bụng tròn như cái trống của mình, trào dâng cảm giác mãn nguyện.
Cảm giác ăn no thật là thích, cô thầm lẩm bẩm trong lòng.
Nhưng ăn quá no hậu quả chính là -- --- mất ngủ!
Tô Niên Niên trằn trọc đến tận ba giờ vẫn chưa ngủ được, đành phải lấy điện thoại bật weibo lên xem.
Vừa mở weibo ra, cô suýt nữa đánh rơi điện thoại!
Thánh Ala ơi, mấy nghìn mấy vạn bình luận rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-cua-hotboy/2234727/chuong-306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.