Muốn lùi cũng không có đường lùi.
Nét mặt cô tuyệt vọng, quay người nhìn xuống phía dưới, nhưng phát điện khoảng cách bên ngoài so với mặt đất rất gần.
Nhìn độ cao này, đây là tầng hai!
Có lẽ là thời khắc nguy nan phải làm bừa, Tô Niên Niên đẩy cửa sổ ra, chân tay nhanh nhẹn trèo lên trên, không quan tâm gì khác mà nhảy thẳng xuống dưới.
“ A!” Người ở dưới đường bị dọa cho giật nảy mình, còn có chủ một sạp canh tê canh bên dười hét lên: “ Làm gì thế! Tự sát cũng tìm nơi đẹp sao! hừ hừ hừ! Thật đen đủi.”
Tô Niên Niên bò dậy, chỉ cảm thấy cánh tay và chân đau ê ẩm.
Cô nhìn xung quanh, toàn là những khuôn mặt lạ lẫm.
“ Phiền giúp bá cảnh sát giúp tôi, tôi bị bọn buôn người bắt........” Tô Niên Niên gào lên.
Những người vây quanh có nghi ngờ, có hoảng hốt, vội hỏi: “ Chuyện gì xảy ra thế? Thật hay giả, có phải gọi 120 không? Tôi không dám giúp đâu, nhỡ đâu lừa tôi thì làm thế nào!”
Tô Niên Niên mặt mày méo xệch, cô cũng không phải tuyển thủ đập bình sứ, sao mà lừa được người khác chứ.
Nhưng những người này cũng là cọng cỏ cứu mệnh của cô, cô chỉ có thể cố chịu đau mà thuật lại lần nữa, có mấy người thần sắc có chút động lòng, lấy điện thoại ra gọi.
“ Bảo Bảo! tại sao con có thể vì người đàn ông đó mà nghĩ không thông chứ! Ai ya con gái dại dột ngốc ngếch của mẹ!” Một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-cua-hotboy/2234709/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.