Tô Niên Niên chuyển giá vẽ rồi tìm một vị trí đẹp, trong tầm mắt có các dãy núi nhấp nhô vô biên, cũng có cả một con suối uốn lượn quanh co.
Cô lấy hộp màu chọn màu sắc, từng chút từng chút điểm nét phong cảnh.
Màu sắc tranh vẽ cần sự kiên nhẫn, bất giác, Tô Niên Niên đã vẽ cả một buổi sáng.
Cô đứng ở xa nhìn lại bức tranh, có vài màu sắc không đẹp lắm, thế là lại hòa lại vài màu, tô đều lên trên.
Trong thời gian đó, mấy học sinh nghệ thuật cũng đã rời đi rồi, chỉ có Tô Niên Niên vẽ tranh nhập tâm, không chú ý xung quanh chỉ còn lại một mình mình.
“ Cô gái, có muốn quả mơ mứt hoa quả không, của nhà tự phơi, đều là trên núi hái xuống, mùi vị rất ngon!”
Tô Niên Niên ngẩng đầu nhìn, là một người trung niên thể hình vạm vỡ, nói ngôn ngữ miền núi, quần áo giản dị, giọng nói thăng trầm.
Nhưng cô không có chút thiện cảm nào với người đàn ông này, ông ta mang đến cho người ta cảm giác bị ép buộc.
“ Không cần đâu, cảm ơn.” Tô Niên Niên từ chối ông ta, nhìn xung quanh, giật mình toàn thân toát mồ hôi lạnh.
Xung quanh chỉ còn lại một mình cô!
Nên biết, đây là vùng núi, không thể so sánh như ở thành phố lớn được. Ngày đầu tiên đến, thầy giáo dẫn đội nói mọi người phải chủ ý an toàn, nhớ không được một mình đơn độc đi lẻ, tại vì mấy năm trước cũng đã từng có học sinh vẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-cua-hotboy/2234698/chuong-291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.