Cố Tử Thần thở dài một tiếng, ngồi xuống bên cạnh cô, kéo tay cô từ tai xuống.
“Tô Niên Niên, em đúng là đồ ngốc.”
Tô Niên Niên giống như bị dẫm phải đuôi mèo vậy, căm phẫn nổi đóa lên: “ Cố Tử Thần, anh đừng lúc nào cũng nói em ngốc, bị anh nói như thế khiến em nghi ngờ bản thân nghi ngờ cuộc đời, tại sao anh lúc nào cũng châm chọc em thế.”
Tô Niên Niên nói xong mới ý thức đang ở trước mặt mộ của mẹ Cố Tử Thần, vội vàng khom người kính cẩn với bà: “ Cô à cháu xin lỗi, cháu không nên nói con trai cô, cháu có tội cháu có tội, cô đừng trách cháu, thực ra Cố Tử Thần là người tốt, vừa xuất sắc vừa thông minh.”
Cố Tử Thần buồn cười nhìn bộ dạng của cô, vuốt vuốt tóc cô, khi nhìn bước ảnh trên bia mộ, ánh mắt trở nên xa xăm.
Thực ra thời thơ ấu của cậu không hề hạnh phúc, mẹ cậu học mỹ thuật nên không dễ tìm việc. Một người mẹ đơn thân nuôi một đứa trẻ, những tháng ngày đó cũng không sung sướng gì.
Tạ Lan San hồi đó dịu dàng, xinh đẹp, đồng thời cũng cố chấp, ngang bướng, trong ký ức của Cố Tử Thần đẹp đẽ như thế.
Nhưng những tháng ngày khổ cực từng chút từng chút lấy đi tuổi trẻ của bà, nhan sắc của bà, sau khi bà ý thức được cuộc sống của mình trở nên bất lực mệt mỏi, cộng thêm chứng bệnh phiền muộn và bệnh nóng nảy ngày một nghiêm trọng, càng ngày càng sa sút tinh thần.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-cua-hotboy/2234633/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.