Chiều hôm đó tiết cuối cùng lại là tiết thể dục, Tô Niên Niên mặc quá dày, đừng nói chạy bộ, đến thể dục giữa giờ còn không động đậy nổi. Trong ánh mắt nhức nhối của thầy giáo thể dục, Tô Niên Niên đành phải đi thay quần áo.
Điện thoại để trong tủ đồ không an toàn, Tô Niên Niên nhân tiện đưa cho Đường Dư, Đường Dư cầm giúp cô nhét vào trong túi áo.
Tháng mười hai trời tối rất nhanh, có chút ánh nắng xuất hiện rồi lại nhanh chóng vụt tắt không kịp thấy.
Tan học xong, Tô Niên Niên thu dọn balo, không xuống lầu như mọi lần, mà là đi lên sân thượng.
(/)
Tống Dư Hi nhìn theo nghi ngờ hỏi: “ Niên Niên, cậu đi đâu thế, không về nhà à?”
“ Ồ, mình đợi một người, cậu về trước đi, ngày mai gặp.” Cô vẫy vẫy tay với Tống Dư Hi, một mình đi lên sân thượng.
Trên sân thượng trống trải, gió lạnh không ngừng thổi, Tô Niên Niên đành phải tìm một góc nhỏ, lại đội mũ lên, vừa lẩm bẩm tại sao Cố Tử Thần vẫn chưa đến.
Nhưng cô đợi chán chê, cũng không thấy bóng dáng Cố Tử Thần đâu.
Không biết đợi bao lâu, Tô Niên Niên quả thật chịu không nổi nữa, muốn gọi điện cho Cố Tử Thần, kết quả sờ vào túi lại không thấy đâu.
Cô vỗ vào đầu một cái, hỏng rồi! Điện thoại vẫn còn ở chỗ Đường Dư!
Cô thở dài, lại nghĩ đợi thêm một lúc nữa, tay chống vào cằm tiếp tục đợi.
Sắc trời dần dần chuyển tối, Tô Niên Niên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-cua-hotboy/2234535/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.