Trong phòng cực kỳ yên tĩnh, từng người tập trung kiềm nén hơi thở, cố gắng hạ thấp sự tồn tại của mình nhất có thể.
Lạc Gia Di nghiến răng: “ Nam Chi, tôi nghĩ cũng chưa đến lượt cậu đến dạy dỗ tôi đâu?”
Nam Chi cười nhạt nói: “ Phó hội trưởng, tôi chỉ là muốn nhắc nhở cậu mà thôi, người cao quý tự mình hiểu lấy mình, nếu như cậu nghe không lọt tai, thì coi như tôi uổng công vô ích.”
“ Hừm, cảm ơn, phỏng vấn tiếp tục.” Lạc Gia Di lạnh lùng nói một tiếng, xem thường lời nói vừa nãy của Nam Chi, tiếp tục phỏng vấn của hội học sinh.
Nam Chi cũng chẳng buồn so đo với cậu ta, cô chẳng qua nhìn tầm mắt hạn hẹp của Lạc Gia Di, nói một hai câu mà thôi.
Đã nói như thế, cậu ta không nghe, thì cô cũng hết cách.
Nam Chi quay người rời đi, mái tóc đen lắc lư sau lưng, cộng thêm nụ cười ngọt ngào trên môi, khiến không ít nam sinh phải đờ đẫn.
Cô vừa đi, Lạc Gia Di càng không vui hơn.
Cố Nam Thần không nể mặt cô ta thì thôi, Nam Chi cậu ta còn coi bản thân là thánh mẫu à? Hừ? Có điều cũng chỉ là con hồ li tinh cám dỗ đàn ông con trai mà thôi.
Tâm trạng cô ta không tốt, học sinh đến phỏng vấn càng đau khổ hơn, từng người đều bị các câu hỏi hóc búa hành hạ chết đi sống lại, khiến hiệu suất tuyển người của hội học sinh của ngày hôm nay hạ mức thấp nhất trong lịch sử.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-cua-hotboy/2234289/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.