Reng...
- Alo...con nghe đây ngoại !
*Tiểu Hàn, ngoại không thấy Tiểu Thụy đâu.
Cạch...
Điện thoại trên tay Cổ Mộc Hàn rơi xuống đất.
"Chuyện gì vậy em ?"
- Tiểu Thụy mất tích.
Tim Từ Diện Tư như rơi tự do xuống đáy vực, anh chạy như bay ra khỏi phòng làm việc của Cổ Mộc Hàn.
Cố Mộc Hàn cũng nhanh chân chạy theo sau...
Cả hai ngồi vào xe như hai con rô bốt được lập trình sẵn, Từ Diện Tư lái xe trong trạng thái căng thẳng, trước giờ anh chưa bao giờ mất bình tĩnh đến như vậy. Anh liếc mắt nhìn sang ghế phụ lái, thấy vẻ mặt lạnh lùng của Cổ Mộc Hàn, cái sắc lạnh ấy khiến cho anh cảm thấy rất sợ hãi, trong giờ phút này đây cô như trở thành một con người khác, hoàn toàn không có chút gì đó giống như một cô gái dịu dàng mà anh đã từng quen biết.
Xe cứ thế phóng vùn vụt trên đường, chỉ một lúc sau cả hai đã về đến Vân gia.
Vừa bước xuống xe đã thấy Vân lão phu nhân ngồi khóc thương tâm giữa sân nhà.
*Tiểu Hàn...
- Ngoại !
*Tiểu Thuy bỗng dưng biến mất, mọi người đã tìm kiếm khắp nơi nhưng không thấy thằng bé.
Từ Diện Tư trầm tư "có lẽ Tiểu Thụy đã bị bắt cóc !"
Vân lão phu nhân khóc nấc lên "ngoại xin lỗi hai đứa, chỉ việc trông cháu cũng không xong".
Thấy Cổ Mộc Hàn vẫn đứng yên bất động, Từ Diện Tư khẽ hỏi "Tiểu Hàn, em nghĩ con trai sẽ đi đâu ?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-cu-cua-me-ke/3615390/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.