"Xong rồi !"
Cổ Mộc Hàn nhìn chằm chằm vào cánh tay vừa được Từ Diện Tư băng bó giúp cô thì nuốt nước bọt cái ực, cái cảm giác run sợ vẫn còn "cảm...cảm ơn !"
Sau khi được Từ Diện Tư giúp xử lý vết thương xong, mặt mày Cổ Mộc Hàn vô cùng căng thẳng, từ sâu trong đáy lòng cô lại vô cùng thán phục anh...một người đàn ông cao ngạo như anh mà cũng có lúc biết quan tâm, chăm sóc cho người khác. Mặc dù pha xử lý vết thương của anh thật hài hước, dở khóc dở cười. Vết thương của cô vốn không nghiêm trọng lắm, chỉ là vết xước ngoài da... tuy nhiên thì vết thương khá rộng, nhưng anh lại bó cánh tay cô thành xác ướp Ai Cập. Còn cái mức độ vụng về thì khỏi phải chê, cô đơn giản chỉ bị trầy xước ngoài da, thế mà anh rửa xong vết thương thì cô lại có cảm giác như mình đã bị mất đi cả cân thịt nạc. Cô đã phải mấy phen hít hà, kìm nén lắm mới chịu đựng nổi.
*Phụt...
Từ Diện Tư lườm Giang Trường Sinh "Cậu cười cái gì ?"
*Tôi có cười gì đâu, chỉ cảm thấy rất may mắn khi ông chủ Từ không chọn ngành y.
Từ Diện Tư nhíu chặt mày "Ý cậu là sao ?"
*Ý tứ gì đâu, tôi không hề có ý gì. Thuận miệng nói vậy thôi mà !
"Hừ.."
Reng...
Từ Diện Tư nhìn vào điện thoại nhưng không nghe máy.
Reng...
- Tôi cảm thấy rất ồn !
Từ Diện Tư lúng túng bấm máy "alo"'
Rất nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-cu-cua-me-ke/3615377/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.