'Chú ơi !'
Từ Diện Tư đang đứng trước khóm hoa diên vĩ, tâm tư trầm lắng nghĩ ngợi vu vơ "là ai lại nặng tình đến như vậy chứ, trồng cả loài hoa thương nhớ !"
(Hoa diên vĩ là loài hoa mang ý nghĩa của hy vọng, chờ đợi, thương nhớ về ký ức)
Nghe giọng nói của non nớt của Cố Mộc Thụy, Từ Diện Tư quay đầu lại nhìn cậu bé và cười hiền hòà với cậu.
Cảm nhận được sự dịu dàng của Từ Diện Tư, lòng Cổ Mộc Thụy vô cùng ấm áp.
'Chú Tư Tư cũng thích hoa diên vĩ sao ?'
Từ Diện Tư gật đầu "chú thích chứ !"
'Mẹ của con cũng rất thích hoa diên vĩ.
"Vậy sao ?"
'Khóm hoa này là mẹ con trồng đó ạ !'
Từ Diện Tư nhíu mày "Là mẹ của con trồng thật sao ?"
'Tất nhiên rồi ạ !'
Từ Diện Tư nheo mắt "Là cô ấy trồng thật sao ? Không phải cô ấy là một người luôn bận rộn sao ?"
//Thiếu gia, lão phu nhân đợi thiếu gia vào ăn sáng.
Hông chủ Từ, lão phu nhân đang đợi ông chủ Từ vào cùng ăn sáng.
Từ Diện Tư nhìn cô giúp việc và ôn tồn hỏi "Khóm hoa diên vĩ này là do ai trồng ?"
I/Dạ thưa ông chủ Từ "đám hoa diên vĩ này là do chính tay tiểu thư đã trồng và chăm sóc".
"Thế sao ?"
// Tiểu thư rất thích loài hoa này, sáng nào tiểu thư cũng đứng ngắm nhìn thật lâu rồi mới đi làm.
Từ Diện Tư cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-cu-cua-me-ke/3615374/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.