Reng…
Tiếng chuông điện thoại reo lên khiến tâm tư đang lơ đãng của Cổ Mộc Hàn quay trở về.
Nhìn vào màn hình điện thoại, thấy hiện lên số của Cổ Mộc Anh, cô khẽ nhíu mày “Ông ấy gọi cho mình có chuyện gì chứ?”
“Sao em không nghe máy?”
Cổ Mộc Hàn lắc đầu “là Cổ Mộc Anh gọi, em không biết nên nói gì nên thôi vậy!”
Đã qua một hồi chuông reo, lại thêm một hồi chuông.
Cổ Mộc Hàn cũng không nghe máy.
Từ Diện Tư khẽ lên tiếng “em cứ nghe máy, để xem ông ta nói gì”.
Reng…
Một lần nữa điện thoại lại đổ chuông, lần này Cổ Mộc Hàn nghe máy “Alo…”
‘Tiểu Hàn, con trở về nhà đi! Ba có chuyện muốn nói với con’
- Là chuyện gì?
Cổ Mộc Anh ôn tồn lên tiếng “những ngày qua, ba đã nghĩ thông suốt rồi, ba sẽ nhượng chức cho con, ba già rồi…đến lúc lùi về phía sau cho con được phát huy tài năng và trí tuệ của mình”.
Cổ Mộc Hàn thoáng kinh ngạc nhưng lại lạnh lùng lên tiếng “tôi không tin nổi vào những lời dối trá ấy của ông đâu”.
‘Lời ba nói là thật lòng, Tiểu Hàn…hãy tin ba, ba thật sự rất hối hận về những việc mình đã làm!’
- Tôi bận rồi, tôi tắt máy đây.
‘Hai ngày nữa ba sẽ mở cuộc họp, con nhớ về’
Cổ Mộc Hàn không nói gì thêm, chỉ tắt máy.
“Ông ấy bảo sao?”
- Đồng ý nhường chỗ cho em, nhưng em cảm thấy không tin tưởng ông ấy chút nào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-cu-cua-me-ke/3544723/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.