//Thưa ngài Thanh tra, Cổ tiểu thư muốn gặp ngài.
Cố Hiểu Đình lạnh lùng nhìn về hướng cửa, miệng khẽ cười “mời cô ấy vào”.
Thư ký riêng của Cố Hiểu Đình gật đầu rồi đi ra ghế chờ mời Cổ Mộc Hàn vào.
//Cổ tiểu thư vào đi, ngài Thanh tra đang chờ cô bên trong.
- Cảm ơn!
//Dạ, không có gì.
Cốc…cốc…
‘Vào đi!’
- Tiểu Hàn chào bác Cố.
‘Ngồi đi con’
Cổ Mộc Hàn quét mắt lên người Cố Hiểu Đình, một cái nhìn rất vội, chính ông cũng không phát hiện ra. Thu hết mọi biểu cảm trên khuôn mặt ông rồi cô thầm cười. Cô kéo ghế ngồi xuống đối diện với ông.
- Bác Cố vẫn khỏe chứ ạ?
‘Ừ…ta vẫn thế!’
Cố Hiểu Đình nhìn Cổ Mộc Hàn, trong mắt ông thì cô vẫn là một cô bé dễ thương, đôi mắt kia không hề vẫn đục, không hề có chút gì đó mang tên gian xảo “hay là lão già Cổ Mộc Anh kia vì muốn dồn con gái của mình vào đường chết mà đổ oan cho con bé?!”
‘Hàn Hàn!’
- Dạ!
‘Đã lâu rồi con có đến thăm Yên Thành nhà bác không?’
- Dạ có chứ ạ! Bận đến mức nào thì mỗi tuần con cũng đều dành thời gian đến thăm anh ấy. Con luôn cầu nguyện cho anh ấy nhanh tỉnh lại để chúng con còn làm lễ đính hôn.
‘Con thật sự mong Yên Thành tỉnh lại sao?’
Cổ Mộc Hàn lạnh mặt “Ý bác Cố là sao ạ?”
‘Ờ không, ý bác là…con có tình cảm với Yên Thành không?’
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-cu-cua-me-ke/3537133/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.