*Tiểu Hàn…
- Kìa nội, sao nội không nghỉ ngơi đi ạ?
*Nội thấy trong lòng bồn chồn, khó chịu lắm.
Cổ Mộc Hàn bước lên phía trước dịu dàng dìu Cổ lão phu nhân đi đến bên bàn trà…
- Nội! Người đừng suy nghĩ nhiều.
*Tiểu Hàn, hay là con đừng đối đầu với ba con nữa, có được không con?
- Nội, đã phóng lao thì phải theo lao. Con không thể dừng lại trong giờ phút này.
Cổ lão phu nhân thở dài “nội hiểu, vậy con hãy cẩn thận một chút”.
- Cảm ơn nội!
*Tiểu Hàn, bao dung được từng nào thì hãy bao dung.
Cổ Mộc Hàn im lặng không lên tiếng!
Cổ lão phu nhân đứng lên rời đi…bà cứ bước từng bước một chầm chậm về phía hậu viện của căn tứ hộp viện. Lòng vô cùng cảm thán trước cảnh vật nơi này “thằng nhóc Tư Tư này thật biết tận hưởng, sở hữu được cả một căn tứ hộp viện hàng chục nghìn mét vuông thế này”.
Cổ lão phu nhân đi đến bên gốc cây ngọc lan, hương thơm ngào ngạt từ những đóa hoa trắng xoá xộc vào mũi khiến tâm trạng đang phiền não của Cổ lão phu nhân liền trở nên hoà hoãn. Cổ lão phu nhân đứng nhìn thật lâu "ồ…là cả một vườn ngọc lan, Tư Tư cũng thích hoa ngọc lan sao?’’
“Nội! Ngoài vườn gió lớn, sao nội không về phòng nghỉ ngơi?”
Nghe được giọng nói trầm ấm của Từ Diện Tư, Cổ lão phu nhân mỉm cười “Tư Tư đó à?”
Từ Diện Tư bước đến bên cạnh Cổ lão phu nhân “để con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-cu-cua-me-ke/3512740/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.