Chim ca ríu rít bên tai, gió thổi man mát lạnh.
Cổ Mộc Hàn mở mắt ra nhìn xung quanh. Đập vào mắt cô là một căn phòng xa hoa rộng lớn, được trang trí theo lối kiến trúc hiện đại nhất hiện nay. Các vật dụng được bày trí trong phòng nói lên chủ nhân của nó rất giàu có.
‘Này cô bé, cô thấy trong người thế nào rồi?’
Cổ Mộc Hàn nhìn về phía có ánh sáng, bên đó là cửa sổ. Một người đàn ông đang ngồi trên chiếc xe lăn, tuy nhiên thì khuôn mặt người đàn ông đó vô cùng đẹp trai và đầy nét nam tính.
Cổ Mộc Hàn gượng dậy, nhưng cô cảm nhận toàn thân như không làm theo hướng dẫn của não bộ.
‘Cô bé đừng cử động, xương sườn của cô đã bị gãy hết rồi!’
Cổ Mộc Hàn kinh ngạc “đúng rồi, chiều hôm ấy mình đã nhảy xuống vực”.
- Là anh đã cứu tôi? Cảm ơn anh.
Người đàn ông cười lạnh “cô bé tin tưởng tôi đến như vậy sao?”
- Ý anh là sao?
‘Tôi chỉ là một người ngồi xe lăn thì làm sao cứu được cô’.
- Vậy?
‘Là người giúp việc của tôi, trong một buổi sáng…cô ấy ngồi giặt áo bên bờ hồ, chính cô ấy đã phát hiện và vớt được cô lên’.
Cổ Mộc Hàn khẽ cười “vậy…có thể cho tôi được gặp cô ấy để nói lời cảm ơn không?”
‘Người giúp việc của tôi xin về nhà vài hôm vì nhà có việc, còn lâu lắm mới trở về đây’.
- Vậy anh cho tôi gửi lời cảm ơn đến cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-cu-cua-me-ke/3484452/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.