Chương trước
Chương sau
“Đứng lại!”

Cổ Mộc Hàn giật mình khi nhìn thấy Từ Diện Tư “là Tư Tư, sao anh ấy lại xuất hiện ở đây chứ?”

Nhìn bộ dáng dựa người vào xe của Từ Diện Tư mà Cổ Mộc Hàn nheo mắt “làm gì mà lộ rõ nét bất cần đời vậy chứ!”

Từ Diện Tư tiến đến bên cạnh Cổ Mộc Hàn “nhóc con, đang làm chuyện gì mờ ám sao?”

- Mờ...mờ ám gì chứ? Ai làm gì mà mờ ám?

Từ Diện Tư ghé sát vào tai Cổ Mộc Hàn “Cổ tiểu thư à...hôn phu đang trong tình trạng nguy kịch, vậy mà Cổ tiểu thư có vẻ như rất bình thản thì phải!”

Cổ Mộc Hàn nhíu chặt mày “Từ Diện Tư, anh muốn nói gì đây?”

“Người đàn ông khi nãy là ai vậy hửm?”

Cổ Mộc Hàn cười khanh khách “là trai bao đó!”

Từ Diện Tư đen mặt “nói...hắn ta là ai?“.

- Liên quan gì đến Từ Diện Tư anh chứ.

Từ Diện Tư nghiêm mặt “Anh muốn hỏi em về vụ tai nạn của Cố Yên Thành, đây không phải là một chuyện đùa đâu Tiểu Hàn“.

Cổ Mộc Hàn lạnh lùng nhìn Từ Diện Tư “không ai cứu lấy tôi thì tôi tự cứu bản thân mình, chuyện của Cổ Mộc Hàn không đến lượt người khác quản“.

Từ Diện Tư nhíu mày “được...em giỏi lắm!”

- Trong lúc tôi tuyệt vọng nhất, cũng vẫn có một mình tôi đối diện với khó khăn. Có ai hiểu thấu cho nỗi lòng của tôi không? Giờ ông chủ Từ lại chặn đường hạch hỏi tôi.

Từ Diện Tư không biết phải nói gì trong giờ phút này.

Cổ Mộc Hàn lướt qua mặt Từ Diện Tư rồi đi thẳng về phía trước, cô thật sự đã quá mỏi mệt...Bất ngờ cô bị Từ Diện Tư ôm lại.

“Em có biết hậu quả của việc này sẽ nghiêm trọng như thế nào không?”

- Nghiêm trọng?

“Đúng vậy! Họ Cố có phải cơm mềm đâu, sao em lại dám...”

Cổ Mộc Hàn cười lạnh “chuyện này cứ để cho ngũ đại gia tộc gánh đi!”

Từ Diện Tư kinh ngạc “nhóc con muốn đổ vụ này cho ngũ đại gia tộc, quả nhiên rất thông minh...lại còn rất nham hiểm. Phải chăng đây mới là bản chất thật của nhóc con sao?''

“Tiểu Hàn, em đừng làm gì nữa...mọi chuyện hãy để anh thay em gánh lấy, em hãy để lại trong em nét thuần khiết vốn có!”

- Thuần khiết có ăn được không?

“Tiểu Hàn!”

Hất tay Từ Diện Tư ra, cô đi về phía đỗ xe và lái xe như bay trở về nhà.



……………

- Ba!

Cổ Mộc Anh nhíu mày “con vừa đi đâu về?”

- Hẹn bạn uống trà!

'Uống trà với bạn? Con lại lén lút hẹn hò với tên Từ Diện Tư đó đúng không?'

- Sao nhất thiết phải là Từ Diện Tư?

Cổ Mộc Anh kinh ngạc, ông thấy được gần đây con gái ông đã hoàn toàn thay đổi.

Cổ Mộc Hàn không nói gì thêm, chỉ đi thẳng về phòng.

Reng...

- Alo!

'Hàn Hàn, bà có tham gia hoạt động hè không?'

Cổ Mộc Hàn thở dài “tôi lười!”

'Bà thì có lúc nào siêng năng đâu mà cứ luôn miệng kêu là lười!'

Cổ Mộc Hàn cười khúc khích “tối mai chúng ta cùng đi ăn nhé Manh Manh“.

'Bà chi tiền thì còn miễn cưỡng'

- Được!

Cốc...

Cốc...

- Vào đi!

*Hàn Hàn.

- Có việc gì?

*Dì có chuyện muốn nói với con.

- Nói đi.

Giả Thiên Thiên ngồi xuống bên cạnh Cổ Mộc Hàn “Hàn Hàn, có phải con thích anh Tư Tư không?”

Cổ Mộc Hàn cười lạnh “tại sao dì lại thích quan tâm đến chuyện của tôi và anh Tư Tư đến vậy?”

*Hàn Hàn, con nên từ bỏ ý định đi...giữa hai người sẽ không có kết quả gì đâu, chỉ làm khổ con mà thôi.



- Dì yên tâm đi, thứ mà Cổ Mộc Hàn này muốn có, thì kẻ khác sẽ không bao giờ có cơ hội để sờ đến đâu.

*Hàn Hàn, đâu phải con không biết họ Từ và họ Cổ luôn đối đầu với nhau. Dì không muốn con lún sâu vào thứ tình cảm không đáng có.

- Vậy dì nói xem thứ tình cảm nào mới là đáng có?

*Ba con sẽ không bao giờ chấp nhận mối hôn sự này và thứ tình cảm này.

- Dì đã quá lao tâm về chuyện tình cảm của con rồi.

*Con chỉ là một cô gái mới lớn, chưa trải sự đời, dì sợ con sẽ chịu thiệt thòi. Thực ra thì anh Tư Tư đã có người trong lòng.

- Người trong lòng của anh Tư Tư là dì Thiên Thiên sao?

*Không đâu Hàn Hàn à! Người trong lòng của anh ấy là Minh Nguyệt Hà.

Cổ Mộc Hàn kinh ngạc “Minh Nguyệt Hà!”

*Đúng vậy! Anh Tư Tư hứa hẹn sẽ cưới Minh Nguyệt Hà làm vợ.

Cổ Mộc Hàn lạnh mặt “nhưng sao dì lại nói chuyện này với con?”

*Vì dì sợ con sẽ lún sâu vào hố tình.

- Dì hãy yên tâm đi.

- Con biết mình nên làm gì rồi.

*Hàn Hàn, Minh Nguyệt Hà là một người phụ nữ vô cùng nham hiểm, cô ta chuẩn bị trở về nước.

- Sao dì biết cô ta là một người nham hiểm?

*Dì và cô ta là đôi bản thân từ nhỏ, cô ta vì muốn được ở bên cạnh anh Tư Tư mà đã ra tay hại dì. .

- Dì có thể nói rõ hơn được không?

Đôi mắt Giả Thiên Thiên đượm buồn “Thật ra năm xưa dì đã thầm yêu anh Tư Tư, anh Tư Tư cũng rất quan tâm đến dì, Minh Nguyệt Hà biết được điều này nên luôn tìm cách hủy hoại dì để cô ta được ở bên cạnh anh Tư Tư...trong một buổi tiệc của Từ gia, Minh Nguyệt Hà đã dùng thuốc hại dì, nhưng không may...người cùng dì lên giường lại là ba của con là con“.

Cổ Mộc Hàn nghiến răng “thì ra ba và dì đến với nhau là như vậy“.

- Vậy anh Tư Tư có biết chuyện này không?

*Dì đã cố gắng để giải thích nhưng chỉ phí lời, anh ta luôn chọn tin tưởng Minh Nguyệt Hà vô điều kiện.

Cổ Mộc Hàn nheo mắt!

*Hàn Hàn, sau này con đừng gặp anh Tư Tư nữa.

- Con biết mình nên làm gì rồi. Không còn sớm nữa dì về phòng nghỉ ngơi đi.

*Vậy con cũng nghỉ ngơi sớm đi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.